Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 418 -

Chương 418 -Chương 418 -
Chương 418 -
Thính Hồng lại có cha mẹ cực kỳ yêu thương mình, nếu cô ấy làm gì sai chắc chắn ông bà nội sẽ đánh cô ấy nhưng nếu Thính Hồng làm sai lại được Lưu Nguyệt che chở không ai dám động vào.
Hai chị em cô từ nhỏ đã có sự chênh lệch rất lớn.
Nhưng cô ấy chỉ hâm mộ, bây giờ chính cô đã có thể kiếm được tiền, thái độ của Ngô Vân với -== -] nhưng cô biết rất rõ t g này là vì cô và Thẩm Tiểu Binh không có xung đột về lợi ích.
Nên chuyện Thẩm Tiểu Binh muốn tham gia quân đội cô ấy không thể xen vào, sau này tài sản của cha mẹ cô ấy cũng không muốn lấy. Những cái đó đều dành cho Thẩm Tiểu Binh, từ nhỏ cô ấy đã biết mình không có phần. Sau khi đồ ăn được mang lên, Thẩm Đại Dũng lấy bình rượu quý của mình ra uống quyết định uống với Thẩm Đại Cường tới không say không về.
Ông nội cũng uống một ít nhưng dù sao tuổi cũng đã lớn, không dám uống quá nhiều chỉ nhấp một hai ngụm.
Ngô Vân và Lưu Nguyệt vẫn luôn xì xâm trò chuyện, chị em dâu lâu ngày không gặp mặt đương nhiên có rất nhiều điều muốn nói.
Bà nội Thẩm lâu lâu cũng nói một hai câu, bây giờ bà ".-:ẽz- Ì xưa nữa, Lưu Nguyệt l† nhiên vẫn vui vẻ gặp bà.
Không phải họ đã tha thứ chuyện trước kia của bà nội Thẩm nhưng dù sao chồng họ cũng do bà sinh ra, nuôi dưỡng, lúc con họ còn nhỏ cũng giúp đỡ không ít, chân tình này chắc chắn vẫn nhớ kỹ.
Bà nội Thẩm vẫn luôn là thấp thỏm, sợ hãi Lưu Nguyệt vẫn ghét bà lão như trước kia, lúc thấy con dâu vừa nói vừa cười với mình, trong lòng bà nội Thẩm nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Một bữa cơm thật sự vui vẻ, đến lúc Thẩm Đại Cường bị Lưu Nguyệt đỡ về, vừa đi ra khỏi cửa, Lưu Nguyệt vừa phàn nàn chồng mình,
"Không uống được thì đừng uống, đến buổi tối tôi lại phải chăm sóc cho ông.
Ngày hôm sau gia đình họ đến nhà họ Lưu, họ nói với "-= Ï Phương tin Thẩm T g mang thai.
"Mẹ, mẹ vẫn chưa đến Bắc Kinh, hiện giờ các anh trai cũng đã có sự nghiệp và gia đình của mình, lần này mẹ có thể đi cùng chúng con không?”
Những lời Thẩm Đại Cường vừa nói đều chưa từng hỏi ý kiến của Lưu Nguyệt trước nhưng bà cảm thấy rất hài lòng, ít nhất Thẩm Đại Cường đã vẫn luôn coi mẹ của bà như mẹ ruột của ông nhiều năm như vậy, kể cả với bà nội Thẩm ông cũng chưa từng nói như vậy.
Suy nghĩ của Tiêu Kiến Phương hơi lung lay, trước hết ở nhà thật sự không cân bà lão. Hơn nữa con cái bây giờ cũng có tiên đồ, ba người con dâu cũng chăm sóc nhà cửa rất tốt nên thật sự không có chỗ nào cần đến bà lão, việc này làm cho bà cảm thấy không quen.
Còn một chuyện n0mmwm=m Thính Hồng mang N---=- | muốn đi thăm con bé.
Lưu Nguyệt vừa nhìn thấy biểu cảm của Tiêu Kiến Phương liền biết mẹ mình nhất định là muốn đi gặp con gái mình.
"Mẹ đừng lo lắng, chúng con sẽ chuẩn bị sẵn giường nằm nên sẽ không khó chịu lắm đâu, hơn nữa mấy đứa Ni Nhi cũng đã nhớ mẹ lâu rồi, mẹ đi với chúng con một thời gian đi. Sau này mẹ muốn thì ở lại với chúng con luôn, nếu không muốn thì mẹ có thể trở về bất cứ lúc nào.
Lưu Nguyệt tranh thủ thời cơ để thuyết phục mẹ mình.
Mấy người Lưu Đại cũng cố gắng thuyết phục bà lão, bọn họ không thể đi nhưng mẹ đi chơi một chút cũng được, dù sao cũng không thể ở đây cả đời được. Mà bây giờ trong nhà cũng không có việc gì cần bà lão phụ giúp nữa, bà lão đã lớn tuổi nên cũng phải hưởng thụ cuộc sống ĐT. ~ẽ
"Thật ra các con F=<=-]>
Lưu Đại liên tục xua tay nói, Mẹ, mẹ nói gì vậy, gia đình vẫn rất cần mẹ, con chỉ muốn mẹ ra ngoài chơi một chút thôi chứ không hề có ý gì khác đâu."
Ba cô con dâu cũng nhanh chóng giải thích, họ thật sự rất tôn trọng người mẹ chồng này, tuy rằng trước đây bà lão có hơi bất công nhưng nếu không có bà thì cũng không có gia đình ngày hôm nay.
Người ta nói trong nhà có một người lớn tuổi giống như có một kho báu, họ thật sự nghĩ như vậy.
Người già đương nhiên rất vui vẻ khi được người trẻ tuổi dỗ dành như vậy, khi tuổi ngày càng lớn họ sợ nhất chính là người trẻ tuổi sẽ ghét bỏ mình. gian nhưng sẽ không = , mẹ cảm thấy không quen."
Chủ yếu là sợ tăng thêm gánh nặng cho con gái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận