Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 420 -

Chương 420 -Chương 420 -
Chương 420 -
Tự hạ thấp mình như vậy quả thật là hiếm có, trước khi Trương Quốc Đống xảy ra chuyện cho dù gia đình hòa thuận thì lúc thất bại Thẩm Minh Phương cũng sẽ không trở về, có lẽ là lo lắng mình bị mất thể diện.
Lần này trở lại rõ ràng là không có chuyện gì tốt.
"Chị dâu, em muốn mượn một ít tiền, em biết chị hiện tại không giống với trước kia. Chúng Ñ-z=- Ì chồng, chị sẽ không à không cứu đúng không?”
Thẩm Minh Phương vừa nói xong đã khóc lênNếu không trả được tiền thì Quốc Đống... Quốc Đống xong rồi, cuộc đời của em và tiểu Vĩ cũng xong luôn rồi..."
Bà ta khóc rất chân thành, nếu đẹp hơn một chút, không quá cay nghiệt, có lẽ bà ta sẽ khiến người ta thương hại.
Nhưng người trước mặt bà ta lại là Ngô Vân, Ngô Vân vốn không thích cô em chồng này, Vậy thì có lẽ chị không giúp được cô, nhà anh chị bây giờ trông thì có vẻ sung túc nhưng thực ra không có nhiều tiên. Còn phải để dành tiền cho Thẩm Tiểu Binh cưới vợ, bây giờ tiên học cũng đã là một khoản chỉ rất lớn.
Thực ra, lời này chỉ là nói cho có, với quy mô của nhà máy ở thôn Đoàn Kết hiện tại, không cân nmxmxrm giờ mỗi tháng họ có E~z=-—] nhiều tiên, cụ thể là bao nhiêu thì thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Thẩm Minh Phương đương nhiên sẽ không tin, Chị dâu, em thực sự không còn cách nào rồi, nếu Quốc Đống xảy ra chuyện gì, thì cả đời này của em coi như xong!"
Ngô Vân biết tình hình trước mắt, không giúp đỡ chắc chắn là không được, đành mặt nhăn mày nhó lấy ra mười đồng, Chỉ có thế này thôi."
Thẩm Minh Phương nhận lấy tiền, lúc này mới nói,'Vẫn không đủ."
Nhìn bộ mặt tham lam của cô em chồng, Ngô Vân trực tiếp liếc xéo rồi bỏ đi.
Bọn họ không cần lo ông bà lão sẽ không biết điều mà đưa tiền, dù sao sau khi chuyển đến đây ở, Ngô Vân cũng lo bọn họ không biết điều, lại đưa tiền hiếu kính cho đại phòng nên đã chuyển ông bà tới l-=z= ƒ tiền hiếu kính nữa. D mm g cấp đồ ăn thức uống ngon, còn tiên mà Lưu Nguyệt đưa, cũng là bọn họ cầm, sau đó tìm thời gian mua quân áo, đồ ăn cho ông bà, dù sao tiền trên người bọn họ chắc chắn sẽ không quá mười đồng.
Thẩm Minh Phương trở về quá sớm, Thẩm Đại Dũng đang ra ngoài làm việc. Mặc dù bây giờ nhà không thiếu tiền, không làm thì cũng không sao nhưng ông ấy đã quen rồi, mỗi ngày nhất định phải kiếm được ít công điểm mới thấy trong lòng thoải mái.
Thẩm Tiểu Binh thì sáng sớm đã chạy đi tìm bạn thân của mình, chơi với nhau từ nhỏ, bây giờ cũng khó gặp mặt, không dễ dàng mới có được kỳ nghỉ lễ, đương nhiên là muốn ngày nào cũng chơi với nhau.
Thẩm Xuân Hoa thì đến nhà máy, bây giờ cô ấy ở nhà máy cũng giống như Lưu Nguyệt trước ki wứựố' không thể thiếu của --==—~
Trừ khi có chuyện gì lớn, cô ấy sẽ kiên quyết không bao giờ nghỉ phép.
Bây giờ Ngô Vân đã học được cách hưởng thụ, dù sao công việc ở nhà máy cũng tính theo sản phẩm, muốn làm thì làm, không muốn làm thì lười biếng. Vất vả nửa đời, chỉ có người đàn ông nhà bà ngốc như vậy, ngày nào cũng phải ra đồng báo cáo. Lúc này không muốn ở nhà, đương nhiên chỉ có thể đến nhà máy, hoặc đến chỗ Lưu Nguyệt.
Không một chút do dự, bà ấy trực tiếp đến nhà họ Thẩm, chuyện này phải nói với bọn họ, mấy người Lưu Nguyệt vừa mới vê được mấy ngày thì Thẩm Minh Phương đã đến.
Nói trắng ra, Ngô Vân cảm thấy mục đích chính Thẩm Minh Phương về không phải là nhị phòng của bọn họ, chắc chắn là nhắm vào phòng ba.
Bà ấy tìm thấy "-zl chuyện sáng nay, cả Minh Phương nói, lại nhớ đến mười đồng tiền mình mất, đau lòng không thôi.
"Trước đây, lần nào về nó chẳng nói Trương Quốc Đống được coi trọng trong đơn vị đến mức nào. Rốt cuộc là sao vậy, sao tự dưng lại xảy ra chuyện?”
Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường nhìn nhau, sau khi nghe xong lời Ngô Vân nói, trong lòng họ đều có một phỏng đoán nhưng không dám khẳng định.
Đúng lúc này, Thẩm Minh Phương đến, nhưng bà nội Thẩm lại không đi cùng bà ta.
Thẩm Minh Phương mắt đỏ hoe, người tinh ý nhìn là biết bà ta đã khóc rất lâu.
Bà ta cũng không gõ cửa, trực tiếp đi vào cổng, rồi chạy vê phía Thẩm Đại Cường.
Thẩm Đại Cường = ] Thẩm Minh Phương vỗ SIEIEuES VdO lòng Thẩm Đại Cường làm nũng thì sững sờ, bà ta vốn định khóc lóc một trận, đánh thức tình cảm anh em của Thẩm Đại Cường đối với mình, không ngờ Thẩm Đại Cường lại tránh né dứt khoát như vậy.
"Cô đến đây làm gì?" Giọng Thẩm Đại Cường lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận