Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 629 -

Chương 629 -Chương 629 -
Chương 629 -
Sau khi bị đuổi học cô ta cũng không dám về quê, sợ bị người khác chê cười, cho nên vẫn luôn ở lại Bắc Kinh. Sinh hoạt phí ở Bắc Kinh rất tốn kém nhưng cô ta lại không có tiên, dù sao mấy năm nay đã làm không ít việc sai trái. Bây giờ lại lôi kéo một nhóm chị em đi tiếp khách, mà cô ta cũng không cần phải tiếp khách. Hơn nữa tuổi tác cũng không nhỏ, đàn ông chắc chắn sẽ chọn người trẻ đẹp hơn.
Một tiếng anh Thận Ngôn làm Diệp Thận Ngôn rùng mình một cái, vợ anh cũng chỉ kêu lúc làm cái kia hoặc là lúc gặp may mắn.
Anh rất thích vợ anh gọi mình như vậy, nhưng không thích Tạ Miểu gọi.
"Chúng ta không quen biết, cô gọi như vậy không thích hợp đâu. Diệp Thận Ngôn lạnh mặt nói. "Anh Thận Ngôn, anh là đồng đội của anh trai em, em vẫn luôn coi anh như là anh trai, thế nào lại không thể gọi như vậy?"
Dù sao Tạ Miểu đã lăn lộn với đời nhiều năm như vậy, tất nhiên biết cách lấy lòng đàn ông. Chẳng qua ít nhiều gì cũng đã hơn bốn mươi tuổi, còn cố ý dùng giọng điệu làm nũng, ai nghe thấy cũng dựng lông tơ đứng dậy nhảy Disco.
".. Diệp Thận Ngôn thậm chí không còn gì để nói, xoay người rời đi.
Tạ Miểu nhanh chạy theo phía sau anh, nhìn anh đi đến một chiếc xe hơi màu đen nhỏ, lập tức biết cuộc sống bây giờ của anh rất tốt. Bấy giờ muốn mua xe phải bỏ ra hai mươi vạn, đó còn là loại xe tốt nhất, cô ta biết rất rõ.
Tuy không thể nhìn ra nhãn hiệu quần áo trên người Diệp Thận Ngôn nhưng với kiểu dáng kia thủ công rất giống là được đặt may riêng. Tuy rằng cô ta dẫn đầu các chị em, cuộc sống cũng coi như là khá giàu có, nhưng cũng chỉ là tâng lớp người dưới đáy xã hội, cả đời cũng không thể trở thành người giàu bằng cách này.
Vì vậy cô ta cảm thấy mình nên nắm bắt cơ hội này, đã không gặp nhau nhiều năm như vậy mà bây giờ ngẫu nhiên gặp được, chẳng lẽ không phải là do duyên phận sao?
Lúc Diệp Thận Ngôn mở cửa ghế lái ngồi vào, Tạ Miểu lập tức chạy đến kéo cửa ghế phụ ra ngồi vào.
"Nếu đã gặp được, anh Thận Ngôn có đến nhà em uống nước một chút hay không?”
Vừa nói chuyện, cô ta vừa dựa vào người Diệp Thận Ngôn, sóng gió mãnh liệt đều lộ ra.
Diệp Thận Ngôn cau mày, anh không ngờ Tạ Miểu lại leo lên xe cùng anh.
"Xuống xel" Giọng nói lạnh lùng, như thể anh hề quen biết người phụ nữ trước mặt.
"Anh Thận Ngôn. . Tạ Miểu không can tâm. Nhìn thấy Diệp Thận Ngôn bây giờ đã khác xưa, cũng không có gì ngạc nhiên. Hồi còn học ở trường anh đã có thành tích rất tốt, việc anh có thể thành công là điều dễ hiểu, chỉ là bây giờ anh còn thành công hơn cả những gì cô tưởng tượng, vì vậy Tạ Miểu đương nhiên không can tâm xuống xe như vậy.
Chỉ cần có thể ở bên cạnh Diệp Thận Ngôn, sau này cô ta cũng không cân phải quay về những nơi như vậy, chỉ cần thu tiên là được. Tuy bây giờ cô ta cũng được coi là giàu có, nhưng lại cảm thấy rất mệt mỏi, cô ta chỉ muốn an phận làm một bà vợ giàu có, chứ không phải dựa vào việc bán thân để kiếm tiền.
Đã có cơ hội tốt hơn, tất nhiên cô ta không muốn bỏ lỡ.
Thấy cô ta, Diệp Thận Ngôn cũng nổi cáu. Lập tức xuống xe, sau đó lạnh lùng Tạ Miểu, rút điện thoại gọi một cuộc điện thoại.
Tạ Miểu không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tuy có hơi sợ nhưng dù sao anh trai mình và Diệp Thận Ngôn cũng là chiến hữu. Người này cũng sẽ không làm to chuyện, ít nhất cũng sẽ nể mặt anh trai mình.
Nghĩ vậy Tạ Miểu lại cảm thấy có chỗ dựa.
Chẳng mấy chốc, vài cảnh sát đã đi vê phía này. Nếu không phải họ trực tiếp mở cửa xe phụ lái nơi cô ta đang ngồi, Tạ Miểu cũng sẽ không tin được, Diệp Thận Ngôn vì chuyện này mà lại báo công an.
Cô ta biết rõ bản thân đang làm gì. Nếu bị công an bắt và điều tra, chắc chắn sẽ không thoát, vì vậy theo bản năng muốn bỏ chạy.
Lúc đầu, công an còn nghĩ đây là chuyện nhỏ, nếu không phải Diệp Thận Ngôn báo án, có lẽ họ sẽ không quan tâm đến, nhưng phản ứng của Tạ Miểu khiến họ cảm thấy có vấn đề.
Ánh mắt cô ta nhìn công an không phải là sự kính nể của người dân bình thường, mà rõ ràng là sự lo lắng. Nếu như vậy, thì chắc chắn đã làm gì đó, cần phải đưa về đồn điều tra kỹ lưỡng.
Tạ Miểu không nghĩ rằng chỉ vì muốn tán tỉnh Diệp Thận Ngôn mà lại dẫn đến kết cục này, cũng tức đến sôi máu.
"Anh Thận Ngôn, sao anh có thể đối xử với em như vậy?" Tạ Miểu chất vấn,'Chẳng lẽ anh đã quên, anh trai em từng là anh em với anh sao?”
“Anh trai cô là anh trai cô, cô là cô. Tôi đã cho cô cơ hội rồi, cô không muốn tự mình rời đi, tôi chỉ có thể làm như vậy, nếu không vợ tôi sẽ rất tức giận.
Diệp Thận Ngôn lạnh lùng nói, sau đó không thèm quan tâm đến Tạ Miểu nữa, lái xe rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận