Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 461 -

Chương 461 -Chương 461 -
Chương 461 -
"Trời ơi, chưa từng thấy hai người này, họ từ đâu đến vậy?"
"Đúng là giàu thật đấy, nhưng mà vẫn cảm thấy có chút nhỏ tuổi, tới chị Hoa cũng không tranh với Lão Cổ. Vậy mà cô gái này dám ra tay, đây không phải là không nể mặt Lão Cổ sao?"
"Còn không đúng sao? Tuy nhìn Lão Cổ không có tí sát thương nào nhưng ai cũng biết là thế gia y dược, hồi ông ta còn trẻ kiếm khắp Hồng Kông có ai mà dám trêu tới đâu?"
“Đúng là nghé con mới sinh không sợ hổ, không sợ có chuyện sao."
Rất nhiêu người bắt đầu bàn tán, nhưng phần lớn đều là những người ở sảnh tầng một, tâng hai và tâng ba vẫn yên tĩnh như cũ.
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn lúc này đã trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn.
Ánh mắt của mọi người đổ dồn vào họ, trong tối ngoài sáng đều có người đang quan sát.
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn vẫn ngôi yên ở đó như thần, sau đó nhân viên phòng đấu giá đến mời bọn họ đến phòng VỊP.
Hai người theo nhân viên vào phòng VỊP, bên trong ngoài họ ra thì không có khách nào khác, dù sao thứ họ mua là vật phẩm áp trục của hội đấu giá hôm nay, rất đáng được quan tâm.
Người đến gặp họ hẳn là quản lý hội đấu giá hay gì đó, dù sao phong thái và cách ăn mặc đều không tâm thường.
"Vị tiểu thư xinh đẹp và quý ông này, tôi là quản lý ở đây, mời hai người đến đây chủ yếu để nói một số vấn đề về mảnh đất."
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn ngồi trên ghế sô pha, lặng lẽ quan sát người đàn ông đối diện, không chủ động nói chuyện.
Người quản lý kia chủ động nói tiếp,Tôi nghĩ hẳn hai người cũng biết hội đấu giá chúng tôi có yêu cầu thanh toán ngay sau khi chốt giá, không biết khi đấu giá hai người có biết điều này không?”
"Đương nhiên!" Thẩm Thính Hồng gật đầu.
"Không biết hai người sẽ thanh toán bằng phương thức nào?" Người đàn ông kia hỏi tiếp.
Lúc nãy còn hơi khinh thường nhưng lúc này lại biến mất không còn dấu vết, thật ra nói trả tiên ngay lập tức là nhắm vào một số nhân vật nhỏ không có bối cảnh. Đến những người Lão Cổ cũng không thể lấy ra một lúc nhiều tiền mặt như vậy, hội đấu giá sẽ cho những nhân vật lớn khoảng hai ba ngày để chuẩn bị.
Nhưng không ngờ Thẩm Thính Hồng lại đồng ý dễ dàng như vậy, đây là 80 vạn tiền mặt đó, không phải là một số tiên nhỏ.
Nhưng lúc Thẩm Thính Hồng trả lời cô rất bình tĩnh, giống như đây chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể, rõ ràng đôi vợ chồng nhỏ trước mặt này rất không bình thường.
"Tiên mặt đi, tìm người theo bọn tôi đến khách sạn, tôi sẽ đem tiền ra, nhưng bọn tôi dùng tiền Đại Lục."
Thẩm Thính Hồng nói, tiền Đại Lục và đô la Hồng Kông có tỷ giá khác nhau, nên phải nói rõ trước.
"Xin cô hãy yên tâm, phòng đấu giá chúng tôi chấp nhận mọi loại tiên tệ." Quản lý cười nói.
"Được.'
Tám mươi vạn đô la Hồng Kông nếu đổi qua tiền đại lục là 72 vạn tệ, đối với Thẩm Thính Hồng đây không phải là một số tiên nhỏ, nhưng miếng đất này một trăm mẫu, rất lớn, còn nằm ở Hồng Kông, nên thật ra số tiên này không đắt lắm.
Ít nhất Thẩm Thính Hồng có tự tin khiến giá trị của nó tăng lên gấp mười.
Số tiền lớn đến vậy, không có chuyện phòng đấu giá chỉ cử một người theo, họ phái một chiếc xe hơi theo sau, đây là chuyện thường thấy ở Hồng Kông, đặc biệt là bên ngoài phòng đấu giá, có rất nhiều siêu xe.
Tuy nhìn cũng không đẹp lắm nhưng đó là do nhìn bằng ánh mắt đời sau, nếu theo góc nhìn bây giờ thì xe ở đây đẹp hơn trong đại lục nhiều, bởi việc xuất nhập khẩu ở Hồng Kông rất thuận lợi, nhà giàu cũng nhiều, rất nhiêu người sẵn sàng chi một số tiền lớn để đem chiếc xe mình yêu thích từ nước ngoài vê Hồng Kông.
Bởi vì có phòng đấu giá hộ tống nên không có ai đến tìm Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn. Tất nhiên Thẩm Thính Hồng biết đây chỉ là tạm thời, đoán chừng không bao lâu nữa, sau khi rời khỏi phòng đấu giá các ông lớn sẽ bắt đầu đi khắp nơi hỏi thăm tin tức về bọn họ.
Ông chủ đằng sau những phòng đấu giá thường không phải là người đơn giản, muốn có được những lô hàng này cần rất nhiều công sức, việc mời được nhiều nhân vật lớn đến tham dự cũng không phải dễ.
Vì vậy dù là Lão Cổ cũng không thể công khai làm gì bọn họ, dù sao cũng phải nể mặt ông chủ phòng đấu giá.
Điêu họ không biết là quả thực lúc này Lão Cổ đang tìm họ, nhưng không phải là muốn đối phó với họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận