Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 226 - Chia Thit 1

Chương 226 - Chia Thit 1Chương 226 - Chia Thit 1
Chương 226 - Chia Thịt †
Thẩm Thính Hồng lại tổng kết một lân nữa,'Có thể năm sau chúng ta sẽ xây thêm một cái xưởng nữa, tất nhiên giờ xưởng đã có vốn nên mọi người không cần phải bỏ tiền túi ra. Đến lúc đó sẽ chuyển thẳng vào tài khoản chung, cuối năm rồi tính sau."
Mọi người không có ý kiến gì đối với đề nghị này của cô, vẫn là câu nói cũ, Thẩm Thính Hồng có cổ phần nhiều nhất. Xây dựng thêm xưởng chắc chắn là vì có lợi, nếu lỗ vốn thì chắc chắn cô sẽ không làm loại chuyện tốn công vô ích này.
Năm nay cứ kết thúc một cách hoàn hảo như vậy, Thẩm Đại Dũng được phân hơn mười đồng tiền ra khỏi trụ sở đại đội liền tìm Thẩm Thính Hồng.
“Ni Nhi!"
"Chú hai có chuyện gì không ạ?” Thẩm Thính Hồng hỏi.
Không, chú chỉ muốn nói với cháu mấy câu. Trong khoảng thời gian này cháu lúc nào cũng bận rộn nên chú chưa có cơ hội nói gì, năm nay chú hai coi như là dựa vào cháu mà kiếm tiền." Thẩm Đại Dũng nói.
"Đây cũng là lựa chọn của chính chú, Chú hai, chú có thể kiếm tiên nguyên nhân chủ yếu là do chú." Thẩm Thính Hồng nói.
Cô chưa bao giờ cảm thấy việc những người này có thể kiếm là công lao của mình. Dù sao cũng không có ai ép buộc họ đầu tư, tất cả đều là tự nguyện.
"Dù thế nào đi nữa, cháu vẫn là người đóng góp nhiều nhất. Tết Nguyên Đán năm nay, chú sẽ bảo cô hai của con bày mâm cơm ở nhà, chú mong cả nhà con đến ăn cơm, cả tiểu Diệp cũng đến ha." Thẩm Đại Dũng nói. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Thẩm Thính Hồng cũng gật đầu, thật ra kể từ khi bà nội Thẩm dính vào tin đồn với Hàn Cần và Thẩm Thính Văn thì người nhà bọn họ không có ai về nhà cũ nữa. Hiện tại Thẩm Đại Dũng đã mời, chuyện này không có quan hệ gì với bà nội Thẩm, không đi cũng không phải là ý kiến hay.
Hôn lễ của Thẩm Thanh Thanh và Thẩm Thính Văn dự kiến diễn ra vào ngày 28 tháng 12 âm lịch, ngày mai là 26 tháng 12 âm lịch, cũng là ngày chia thịt của thôn.
Thẩm Thính Hồng chưa bao giờ được chứng kiến cảnh chia thịt, bản thân cô cảm thấy khá hứng thú với chuyện này.
Vì thế sáng hôm sau cô liền rời giường rửa mặt.
Lưu Nguyệt dở khóc dở dở cười,'Con dậy sớm thế làm gì? Có cần con đi mổ heo đâu mà.' Thẩm Thính Hồng cười ha ha/Là do con thấy hiếm lạ mà."
"Năm nào chả mổ heo, có cái gì hiếm lạ cơ chứ?” Lưu Nguyệt nói.
Tức khắc Thẩm Thính Hồng liền cảm thấy có phân chột dạ. Nguyên chủ đã từng xem mổ lợn rồi nhưng cô thì chưa nhưng không thể nói với Lưu Nguyệt điêu này được.
Diệp Thận Ngôn biết hôm nay Thẩm Thính Hồng muốn đi xem mổ lợn nên cũng tới đây từ sớm.
Thấy cả hai đều rất hứng thú, Lưu Nguyệt không nói thêm gì nữa, nếu không thay đổi được thì gia nhập vậy.
Vì cần phải ăn Tết, lại là ngày lành để phân thịt nên cả đội sản xuất đều được nghỉ.
Thế là cả nhà họ Thẩm cùng nhau đi ra, thậm chí Thẩm Thính Võ còn nói: "Ôi trời, người bán thịt đỉnh quá, chỉ cần chém vài vết là con heo sẽ chất... Thẩm Thính Hồng một lời khó nói nhìn anh hai ở bên cạnh mình,'Anh hai, suy nghĩ của anh rất nguy hiểm. Nếu cứ tiếp tục như vậy, em thực sự nghi ngờ sau này anh sẽ không tìm được vợ."
Thẩm Thính Võ không cho là đúng, Sao như này lại không cưới được vợ? Anh cảm thấy giao tiếp cùng heo khá tốt mà, chỉ cân cho ăn ngủ đầy đủ, đủ thời gian thì có thể giết thịt. Bây giờ không được phép nuôi heo, nếu không anh sẽ làm...
Lời còn chưa nói xong, cánh tay Thẩm Thính Võ đã bị Lưu Nguyệt kéo lấy,Con lại muốn ăn nói hàm hồ nữa à?
Thẩm Thính Võ bĩu môi, rốt cuộc vẫn không nói hươu nói vượn gì nữa.
Anh ấy là tâm lớn hơn một chút nhưng không hoàn toàn là người không có tâm nhãn. Có một số việc mình tự biết là được, không cần phải nói ra làm gì. Chỉ là anh ấy luôn bô bô cái mồm, không biết khi nào anh ấy mới có thể sửa được tật xấu này.
Thẩm Đại Cường cũng nghỉ làm, rất hiếm khi cả nhà mới chỉnh tê ra ngoài cùng nhau như này, trên đường gặp phải không ít người chào hỏi bọn họ.
Dù sao hiện tại Thẩm Đại Cường đang làm việc ở huyện thành, Thẩm Thính Hồng cũng là người rất có triển vọng, tiền đồ rộng mở nên hiện giờ địa vị trong thôn bay thẳng tắp lên, sẽ không có người đắc tội họ một cách vô cớ.
Thậm chí còn có những người lung lay tâm tư muốn lấy lòng.
Đi tới sân phơi lúa bên này, thợ mổ heo và người tới hỗ trợ đã dựng sắt vài chiếc nồi sắt lớn. Trong đó chứa đầy nước, chờ đến khi nước sôi liên thu thập mấy con heo siêu mập mạp kia.
Nói là heo siêu mập mạp là do họ thấy nó không tệ lắm, đúng thật là thoạt nhìn con heo năm nay có vẻ to hơn năm ngoái một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận