Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 388 -

Chương 388 -Chương 388 -
Chương 388 -
Thẩm Thính Hồng vội vàng kéo cô ấy lại.
"Chị là hổ sao? Hồng Kỳ cũng hai mươi tuổi rồi, lúc này có người yêu là chuyện thường tình, chị nhúng tay vào làm gì cơ chứ. Mà chỉ hỏi thì cậu ta sẽ nói sao? Chỉ sợ càng giấu diếm kỹ hơn, nghe em, chị kệ cậu ta đi. Nếu ngày nào đó thực sự theo đuổi được, chắc chắn cậu ta sẽ mang về ra mắt."
"Ôi trời, không phải chị lo lắng cho nó mà chị sợ nó làm hại con gái nhà người ta, định cảnh tỉnh cho nó. Nếu thực sự hợp nhau thì phải thông báo cho cha chị một tiếng."
"Được rồi, được rồi! Trước tiên con đừng có nhúng tay vào chuyện này!" Lưu Nguyệt nói.
Thẩm Thanh Thanh cảm thấy rất khó chịu, tâm hóng hớt nóng lên phừng phừng. Chân tướng đã ở trước mắt mà lại không cho cô ấy thăm dò, thật sự là quá đáng!"
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn đứng dậy thu dọn đồ đạc. Thẩm Thính Hồng muốn đi cùng Thẩm Thính Võ, đương nhiên Diệp Thận Ngôn phải đi.
Mà thêm một người thì có thể mang vê nhiều thứ hơn.
Thẩm Thính Võ cũng rất hưng phấn, anh ấy đã mua vé tàu từ lâu, chỉ chờ xuất phát. Đây là lần đầu tiên anh ấy thử khởi nghiệp, sau này có thể lên núi nuôi heo hay không đều phải dựa vào lân kinh doanh này.
"Đi đường cẩn thận, nhớ phải nghe lời em gái và em rể đấy nhé!"
Lưu Nguyệt đột nhiên nói lời này trước khi đi ra ngoài.
Thẩm Thính Võ sửng sốt, những lời này là sao? Tuy rằng phải thừa nhận rằng em gái và em rể có nhiều ý tưởng hơn anh ấy, nhưng mẹ nói ra lời này, chẳng phải anh ấy muốn mất mặt sao?
Đi tàu suốt một ngày đêm, cuối cùng ba người cũng đến được Thành Đô.
Thời gian còn gấp rút nên sau khi nghỉ ngơi một lát, họ lên đường tìm các cách.
Vì lý do Thành Đô gần Hương Giang, vì vậy nhìn số người làm ăn buôn bán còn nhiều hơn cả Bắc Kinh.
Ít nhiều gì Bắc Kinh cũng là nơi "Dưới chân hoàng thượng, cho dù tin tức có được nhanh hơn thì cũng không có bao nhiêu người có dũng khí.
Hỏi thăm được mọi người xung quanh, mấy người Thẩm Thính Hồng biết được một tin tức. Thế mà bên này lại có chợ bán sỉ, điều này khiến họ vô cùng sốc.
Dưới tình huống chính sách chưa minh bạch mà có cả nơi bán sỉ, chuyện này có phải hơi thái quá rôi không?
Cô nghĩ đến một người, đó chính là Tịch Tĩnh An.
Người đàn ông đó trông cực kỳ không đơn giản, anh ta cũng là người đứng đầu chợ đen Thành Đô. Không biết chợ đầu mối này có liên quan gì đến anh ta không.
Cuối cùng, họ tìm thấy lối vào chợ đầu mối. Nói đó là một khu chợ nhưng thực ra đó là một nhà máy bỏ hoang. Vị trí rất xa, có thể được coi là an toàn.
Có mấy người canh cửa, xem ra hệ số an toàn vẫn rất cao.
Ba người bước vào, họ thấy nơi này hoàn toàn độc đáo.
Khắp nơi đều có những nhà kho được dựng lên, trong đó có đủ loại sản phẩm, về cơ bản mỗi loại một nhà kho riêng.
Quân áo, phụ kiện, đồ chơi, ngũ cốc, dầu mỡ... có thể nói là nhiều vô kể.
Tuy nhiên, những mặt hàng nặng như ngũ cốc, dầu và trái cây được trưng bày không nhiều, dù sao cũng chỉ là hàng mẫu. Nếu có người thực sự muốn thì chắc chắn nơi giao dịch sẽ không diễn ra ở đây.
Nhưng những đồ trang sức ở đây khiến người ta nhìn hoa cả mắt.
"Anh hai, anh muốn bán cái gì?" Thẩm Thính Hồng nhìn Thẩm Thính Võ
Thẩm Thính Võ có chút sửng sốt. Anh ấy không ngờ chợ đầu mối ở đây lại có nhiều đồ như vậy.
"Bán mấy đồ nhỏ nhỏ như trang sức đi, cô con gái nào mà chả thích mấy thứ như kẹp tóc, giá thành cũng không cao." Hai má Thẩm Thính Võ hơi đỏ lên, chủ yếu là trong tay anh ấy không có nhiều tiên, mà mang mấy thứ đồ lớn về nhà cũng không dễ dàng."
Để mà nói thì trong lòng Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn cũng có ý tưởng như vậy. Nếu mà việc kinh doanh này thực sự thành công, họ có thể nhờ thôn Đoàn Kết mang hàng đến cho họ.
Có khi còn bán thêm được quân áo, đây chỉ là lân thử nghiệm đầu tiên, những phụ kiện nhỏ thực sự rất phù hợp.
Vì vậy, họ đã đến một số quầy trang sức để xem xét, tất cả đều không tệ. Nói gì thì nói, Thành Đô bên này rất gần Hương Giang, phong cách quả thực là tương đối mới mẻ.
Nếu muốn bán cái này, Thẩm Thính Hồng ước tính nhất định sẽ cháy hàng.
Về cơ bản, giá nhập của một chiếc kẹp tóc khoảng từ một đến hai hào. Một chiếc kẹp tóc thông thường có thể được bán với giá năm hào. Còn kiểu dáng đẹp hơn, có đính thêm mấy thứ đại loại như ngọc trai thì có thể bán với giá hơn một đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận