Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 649 -

Chương 649 -Chương 649 -
Chương 649 -
Thế nhưng Thẩm Xuân Hoa lại có thể sáng tạo không ngừng, luôn vượt lên chính mình, dựa vào sự nỗ lực của bản thân. Trước khi Thẩm Xuân Hoa đến Bắc Kinh, Thẩm Thính Hồng cảm thấy, cô ấy chính là người đáng thương phải chịu đựng tư tưởng trọng nam khinh nữ ở thời đại này, thế rồi Thẩm Thính Hồng đã chẳng nghĩ thế nữa.
Nếu cô không biết trước những điều đó, có lẽ cô còn không bằng Thẩm Xuân Hoa nữa đấy. Việc cô ấy có thể thoát ra khỏi nghịch cảnh để tiến đến độ cao như bây giờ, không phải là thứ người bình thường có thể làm được.
Không những thế, cô ấy còn phải chịu áp lực từ mọi phía, vẫn luôn kiên định sẽ không kết hôn, là người cực kỳ quyết đoán.
Giờ đây, Thẩm Xuân Hoa đã sớm thay da đổi thịt, biến thành một người phụ nữ mạnh mẽ.
Lần này thiết kế váy cưới, tuy Thẩm Thính Hồng thiết kế chính, nhưng Thẩm Xuân Hoa cũng đưa ra được rất nhiều ý kiến hay. Có thể nói, hôm nay, Hạ Giai chắc chắn sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất.
Cũng nhờ chuyện này, các cô lại thấy được thêm một cơ hội làm ăn, chẳng qua chuyện này còn phải chờ Thẩm Xuân Hoa chủ động đề xuất.
Cô định tạo ra một loạt váy cưới dựa vào sự tưởng tượng của bản thân, có thể là kiểu Trung, kiểu Tây, hoặc sự kết hợp giữa Trung Quốc và Phương Tây cũng được. Hôm nay người đến tham gia hôn lễ của Diệp Hoa Lâm và Hạ Giai, trừ người thân ra, thì đều là những nhân vật lớn có tiếng tăm, chắc chắn không thiếu tiên, họ phải kiếm tiên của nhóm người này mới được.
Hạ Giai chính là một người quảng cáo sống, cô gái này không chỉ xinh đẹp, mà dáng người còn cực kỳ hoàn hảo. Lúc đó váy cưới sẽ có thể thành danh sau một trận đánh, sau này chẳng sợ không có người hỏi đến.
Đây đều là chuyện sẽ được bàn bạc sau, còn bây giờ, ở khách sạn của nhà họ Thẩm, có thể nói là khách quý đầy nhà, các ông lớn ở đủ loại ngành nghề đều đã tụ họp lại đây.
Suy cho cùng, dù là cơ nghiệp của Thẩm Thính Hồng, hay nhà họ Hạ, giáo sư ở đại học Bắc Kinh Thẩm Thính Văn, trùm nuôi heo Thẩm Thính Võ, giờ đều đã trở thành người có danh vọng ở thủ đô cả, nên ai ai cũng rất vinh hạnh để góp thêm một phân náo nhiệt.
Khách sạn này, là do Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn sáng lập nên. Sau khi họ có được một miếng đất, không nhỏ, không lớn, dùng để xây dựng một khu nhà thì hơn nhỏ, nhưng lại phù hợp cho việc xây dựng khách sạn.
Cách thiết kế và trang trí của khách sạn, đều được dựa trên tiêu chuẩn của khách sạn 5 sao ở thời đại sau. Thậm chí còn hơn chứ không kém, có thể nghĩ ra nó sang trọng đến mức nào. ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Các khách mời ngồi kín cả một tầng, mỗi tầng có thể đặt ít nhất là hai trăm bàn, thêm vài người khách khá quan trọng được bố trí ngồi bàn đơn, cứ thế, lấp hết chỗ ngồi, có thể tưởng tượng được bao nhiêu khách mời chứ.
Thẩm Thính Hồng mệt như chó.
Nghĩ đến việc chẳng bao lâu nữa con gái mình cũng sẽ gả chồng, tiếp theo còn có hai tên nhóc nữa. Đặc biệt là việc cưới vợ sau này của Tam bảo và Tứ bảo, đến lúc ấy cô đã 50 gần 60 tuổi rồi, khi đó chẳng phải sẽ khiến cô một chết luôn sao?
"Bà thông gia, nhanh đi nghỉ chút đi, nếu không lát nữa sẽ phải kính rượu đấy, còn mệt hơn nữa. Mẹ Hạ kéo Thẩm Thính Hồng lại nói.
"Không hay lắm thì phải, ở đây còn nhiều người vậy..."
Không để cô nói xong, đã bị mẹ Hạ kéo đi,'Đi, đi, đi, đừng nói là bà, đến tôi cũng mệt đến mức chẳng muốn nhúc nhích đây này. Ôi cái bộ xương già này của tôi, chắc phải vỡ thành từng mảnh mất. Nếu không phải là hôn lễ của con gái tôi, thì ai thèm đồng ý đi chịu tội chứ.
Mẹ Hạ vừa đi vừa than phiền, hai người tìm thấy phòng nghỉ, nhanh chóng chạy tới thả mình xuống sô pha/Giờ ở ngoài không có nhiều việc nữa, khách khứa đã ổn định cả rồi, chúng ta nghỉ ngơi một lát đi, chuyện gì thì cứ thể cho đàn ông với phù dâu, phù rể lo là được. Hai ta đã đến tuổi này rồi, không thể để mình mệt chết được.
Một người phụ nữ vẫn còn rất xinh đẹp, lại một câu Bộ xương già, một câu "Ở tuổi này" thật chẳng hợp chút nào.
Hạ Giai đang sửa sang lại lớp trang điểm ở trong phòng nghỉ, để chút nữa còn bước lên bục, Mẹ, mẹ chú ý hình tượng chút đi...'
Mẹ Hạ trợn tròn mắt,'Chỉ có mẹ được phép nhắc con chú ý hình tượng, khi nào đến lượt con dạy dỗ mẹ chứ, thật ra mẹ khá lo cho con đấy, làn váy rộng như thế, xíu nữa đừng để mẹ mất mặt."
Câu đâm chọt chí mạng đến từng vị trí của mẹ ruột khiến cả Hạ Giai và Diệp Phái San phải bật cười thành tiếng.
Khiến Thẩm Thính Hồng nhớ đến lần đầu tiên cô nhóc này đến nhà mình, mặc một chiếc váy voan dài màu trắng. Sau đó đã té ngã thành "Đại lễ" khi vừa gặp mặt, bất chợt nở nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận