Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 295 - Không Biết Có Bi Thứ Gì Không Sa:

Chương 295 - Không Biết Có Bi Thứ Gì Không Sa:Chương 295 - Không Biết Có Bi Thứ Gì Không Sa:
Chương 295 - Không Biết Có Bị Thứ Gì Không Sạch Sẽ Bám Vào Người Không?
Buổi chiều Thẩm Bích Liên không ra ngoài, vẫn luôn ở trong phòng mình đợi. Trước đó ông bà lão nói chuyện nhỏ nên cô ta không nghe rõ nhưng giờ đã có thể nhìn ra họ đang nói chuyện gì.
"Mẹ, ai là kỹ sư cấp tám vậy?"
Cô ta hy vọng mọi chuyện không như mình suy nghĩ.
"Thẩm Thính Hồng đấy, trong toàn bộ gia đình họ Thẩm, ngoài con nhỏ đó ra thì làm gì có ai có năng lực như vậy chứ? Đấy, mà từ lúc Thẩm Thính Hồng xảy ra chuyện liền như thay đổi thành người khác vậy, không biết có thứ gì không sạch sẽ bám vào người không?' Sự bất mãn của Trương Tố Cầm tràn ra khỏi đáy mắt, vốn dĩ chỉ muốn hắt nước bẩn nhưng càng nói lại càng cảm thấy mọi chuyện đúng là như vậy.
Tuy trước đây Thẩm Thính Hồng hung dữ nhưng cũng chỉ là một kẻ ngốc, thành tích ở trường tốt có nhưng cách đối nhân xử thế quả quá kém, làm sao có thể đa tài như bây giờ?
Làm sao một người có thể thay đổi nhiều như vậy, càng nghĩ đến Trương Tố Cầm lại càng thấy có gì đó không ổn.
"Im đi, chị đang nói cái quái gì vậy? Muốn chết thì đừng liên lụy tới mọi người!" Hiếm khi ông nội Thẩm lại nổi giận với con dâu trước bà nội Thẩm như này.
Trương Tố Cầm nhanh chóng im lặng, mặc dù ngày càng nghi ngờ, nhưng bây giờ bà ta không dám tiếp tục nói nhảm.
Ông nội Thẩm tức giận cực kỳ đáng SỢ.
"Thẩm Thính Hồng!" Thẩm Bích Liên hét lên: “Tại sao!"
Đối tượng của cô ta là nhân viên chính thức trong thị trấn, kiếm được 36 đồng một tháng. Vốn nghĩ vậy là rất tốt rồi, thậm chí còn nghĩ bản thân mình có thể đánh bại Thẩm Thính Hồng bằng cách kết hôn với một người ăn lương thực hàng hoá. Không ngờ rằng, cô ta chưa kịp nói yêu cầu của bản thân cho đối tượng đã bị vả mặt.
Người ta liên thành kỹ sư cấp tám, lương tháng hơn một trăm đồng, không biết cách đối tượng của mình bao xa, vậy cô ta còn có cái gì để tự hào nữa?
Tiếp đó, Thẩm Bích Liên lại nói thêm vài câu vô nghĩa, đều là vì sao Thẩm Thính Hồng luôn trấn áp cô ta, nhưng cô ta luôn không nhận được câu trả lời nào.
Đợi đến khi đối tượng của mình trở lại, Thẩm Bích Liên liền đưa ra một ít yêu cầu để kết hôn. Lúc đầu, cô ta yêu cầu tam chuyển một vang nhưng đối tượng của cô ta không đủ khả năng. Không biết nghĩ cái gì mà Thẩm Bích Liên lại hài lòng. Cuối cùng tam chuyển một vang trong miệng cô ta biến thành một chiếc xe đạp và một trăm đồng.
Chiếc xe đạp này và một trăm đồng sẽ không trở về với của hồi môn. Trương Tố Cầm phải giữ lại để Thẩm Hữu Vi cưới vợ, rõ ràng đã hỏi vợ trước nhưng lại chạy mất dép. Thẩm Thính Văn còn kết hôn cả trước con trai bà ta, đối với Trương Tố Cầm đây là một cái tát vào mặt, cũng cảm thấy tam phòng ác độc, cố tình để mọi người chê cười bọn họ.
Bởi vì nói chung, con trai cả và cháu trai cả phải kết hôn trước khi các em trai và em gái kết hôn.
Thật ra bà ta đã suy nghĩ quá nhiều, mấy người Lưu Nguyệt nào rảnh rỗi như vậy. Tất cả hoàn toàn là bởi vì Thẩm Hữu Vi kém cỏi, căn bản không có ai có thể thích anh ta.
Nhưng nếu có một trăm đồng tiền và một chiếc xe đạp làm quà đính hôn thì việc lấy con dâu sẽ không có vấn đề gì.
Không bao lâu nữa Thẩm Bích Liên liên phải kết hôn, làm chú ba, đương nhiên cả nhà Thẩm Đại Cường nhiên phải đi.
Chẳng qua chỉ cần mang theo lễ, chỉ bằng số Thẩm Đại Lực mừng chút đó, không thêm bớt tí gì cả.
Vốn dĩ đây là chuyện bình thường, quan hệ giữa hai nhà bây giờ là như vậy, không ai nợ ai bất cứ điều gì, nhưng Trương Tố Câm cảm thấy rất vui bất mãn.
"Ồ, bây giờ nhà chú ba kiếm tiền được nhiều tiền thế mà chỉ có từng này thôi sao?”
"Trương Tố Cầm, tôi khuyên chị tự giải quyết cho tốt. Đừng để tôi làm chị mất mặt vào lúc nào, sắc mặt mọi người đều không tốt."
Lưu Nguyệt lạnh mặt nói.
Nếu lúc Thẩm Thính Hồng kết hôn bọn họ không tới liếm mặt thì giờ bà đã không phải có mặt ở đây ngày hôm nay.
Thời điểm Thẩm Thính Hồng kết hôn, mấy người Trương Tố Cầm đến không phải vì coi trọng đứa cháu gái này mà chỉ vì Diệp Thận Ngôn và Thẩm Thính Võ bắt được lợn rừng, tiệc rượu rất phong phú thôi.
"Hừ!" Trương Tế Khâm cũng biết ngày như vậy không nên gây chuyện, vì vậy cũng không nói nhiều.
Nhưng vẫn cảm thấy tam phòng keo kiệt, nhà điêu kiện tốt như vậy mà chỉ mừng một đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận