Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 172 - Thương lương chỉ tiết

Chương 172 - Thương lương chỉ tiếtChương 172 - Thương lương chỉ tiết
Chương 172 - Thương lượng chỉ tiết
Thẩm Vệ Quân nhìn về phía Thẩm Thính Hồng, muốn xem cô định nói gì, nói vê chuyện buôn bán thì đúng thật là Thẩm Vệ Quân không làm gì được.
Thẩm Thính Hồng liếc nhìn mọi người,'Nói như này, bước đầu tiên là phải xây dựng xưởng, để giảm chỉ phí chúng ta có thể nhờ người trong thôn đến hỗ trợ, khi đó chỉ cần trả tiên công hoặc lo cơm cho họ là ổn rồi. Tiếp đó cân phải nhận người có tay nghê không tỆ.
"Hàng mẫu tôi đưa cho Cung Tiêu Xã là do mẹ tôi làm, chúng ta nhận người cũng phải chọn lọc những người có tay nghề tốt. Đương nhiên, sau này mua máy may về thì mọi chuyện cũng không quá khó khăn nữa. Không những thế, mẫu thiết kế quần áo là do tôi làm, chắc chắn nó sẽ khó làm hơn quần áo bình thường một chút nên đương nhiên yêu cầu vê tay nghề sẽ cao hơn."
Thẩm Thính Hồng nói rất rõ ràng, cô nói vậy là vì lo lắng những người này dựa vào cổ phần trong tay mình mà muốn đưa người nhà đến đây làm. Đây thật sự không phải là chuyện ai cũng làm được, ít nhất là trong giai đoạn đầu này họ chưa thể mua được quá nhiều máy may. Nếu sau này quy mô mở rộng thì yêu câu vê quản lý dây chuyên lắp ráp sẽ không cao như vậy.
Thật ra, Thẩm Thính Hồng nói lời này cũng là ngâm nhắc nhở mọi người, đúng thật là vài người có loại suy nghĩ này. Mà giờ Thẩm Thính Hồng đã nói như vậy rồi, vì vậy họ không biết có nên đề đạt chuyện này hay không.
Cô cũng không làm mọi người quá thất vọng mà chỉ nói,Chúng ta làm chuyện này chắc chăn là vì hy vọng sẽ làm được chuyện lớn trong tương lai, mọi người cũng không hy vọng tiên mình ném đi như ném đá trên sông đúng không? Vì vậy, chúng ta phải cẩn thận với chuyện thuê người, tôi kiến nghị chúng ta sẽ tổ chức một lần đánh giá. Đưa cho mỗi người một phần vải vụn để họ may một mẫu quần áo, dù gì mục đích chính là phải xử lý vải lỗi ở xưởng dệt nên phải có vài tiêu chuẩn dành riêng cho người thợ thêu.'
Không ai có thể nói đề nghị của cô là sai, đây là một cuộc tuyển dụng và đánh giá công khai, khá công bằng với mọi người.
Ngay cả Lưu Nguyệt cũng phải tham gia đánh giá, làm vậy không vì lý do gì khác mà là do muốn mọi người tâm phục khẩu phục. Đương nhiên, có thể thành công đàm phán mối làm ăn với Cung Tiêu Xã thì không thể thiếu sự đóng góp của Lưu Nguyệt.
Lúc này Diệp Thận Ngôn cũng nói bổ sung, Để tôi lo chuyện tem phiếu máy may đi, tôi quen không ít bạn bè, hẳn là lấy mấy cái phiếu về cũng không có vấn đề gì. Nếu thật sự muốn tới nơi kia để đổi thì sợ rằng không tránh được việc tra xét, tốt nhất chúng ta vẫn phải đề phòng.
Diệp Thận Ngôn đã nói đến vậy rồi, đương nhiên những người còn lại không nói thêm gì nữa dù gì chợ đen là một vấn đề rất nguy hiểm ở niên đại này trừ khi là bất đắc dĩ mới phải đến chứ chẳng có ai rảnh hơi mà muốn đến đó.
Trước khi tới đây, Thẩm Thính Hồng không nói cho Diệp Thận Ngôn biết chuyện này, đến giờ anh nói cô mới nhớ ra rằng lấy được tem phiếu ở trong quân đội rất dễ dàng. Đãi ngộ ở quân đội rất tốt, đương nhiên Diệp Thận Ngôn cũng có khả năng.
Các chi tiết đã thương lượng xong, bước tiếp theo là phải công bố chuyện này.
Những chuyện này cứ giao cho Thẩm Vệ Quân làm là ổn rồi, ông ấy sẽ biết mình nên chọn loại người nào, có thể lên làm đội trưởng tuyệt nhiên không phải là kẻ ngốc.
Trên đường về nhà, Thẩm Thính Hồng nói với Diệp Thận Ngôn,'Cần phải có mấy cái phiếu máy may đấy, liệu anh có cảm thấy phiên phức khi phải tìm nhiều thế không?”
"Chắc không đâu, trước đây tôi chỉ có một mình nên tặng rất nhiều phiếu không dùng đến cho các vị chiến hữu khá thân thiết. Đến giờ tôi cần, viết một lá thư gửi đi cũng chẳng phải vấn đề gì lớn. Diệp Thận Ngôn nói.
Những gì anh nói đều là sự thật, trước đây lúc chưa đính hôn với Thẩm Thính Hồng, anh chỉ có một mình, ở nhà cũng không có ba mẹ anh chị em gì cả nên đương nhiên không cần tiêu xài quá nhiều phiếu. Thậm chí ăn ở đều ở quân đội nên chỉ riêng anh thôi mà tích được khá nhiều tiên giấy. Chỉ cân thấy mấy người anh em của mình cần thì anh đều lấy tem phiếu của mình ra, đôi khi là đổi, thậm chí còn cho những người có quan hệ khá tốt với mình.
Trước đây, anh chứng kiến rất nhiều cấp dưới muốn kết hôn, yêu cầu đủ loại tem phiếu khác nhau thì anh thường lấy ra cho họ.
Nếu đến giờ anh cần mà họ lại mặc kệ thì đúng thật là mình đã nhìn lầm người nhưng mà Diệp Thận Ngôn vẫn rất tin tưởng anh em cấp dưới của mình.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận