Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 653 -

Chương 653 -Chương 653 -
Chương 653 -
"Cái này thì anh oan quá đấy, ngày nào anh cũng gọi cho em một cuộc để thông báo mà." Tịch Quán Dục tỏ vẻ vô tội”
"Nhưng, lần nào gọi điện anh cũng có rất nhiều việc, chẳng biết là bận cái gì, bận đến mức không thể nói chuyện điện thoại yên ổn."
"Được rôi, bà cô nhỏ, giờ anh đã sắp xếp xong hết rồi, thế em có đồng ý đi ra ngoài chơi với anh một chút không?” Tịch Quán Dục nói với vẻ bất đắc dĩ.
Chuyện đó khiến Diệp Phái San có hơi khó xử, bởi việc trong nhà đã có anh cả đảm nhiệm, chuyện kinh doanh cơ bản chẳng cần cô bé phải để ý đến. Giờ cuối cùng cô bé cũng biết, anh cả nhà mình còn mở nguyên một công ty giải trí cho bản thân, cho cô bé ở tham gia vào đấy, không chỉ bộ phim cô bé quay khi trước, mà những bộ được quay sau này đều có độ nổi tiếng rất tốt.
Theo lý cô bé chỉ là một nữ phụ, có lẽ sẽ không được quá nhiều người để ý, nhưng thực tế dường như không phải vậy, giờ cô bé đi đến đâu, cũng sẽ rất dễ bị người khác nhận ra.
Chỉ là khoảng thời gian này cô bé đúng là không có việc gì bận thật, hơn nữa gân đây không gặp mặt Tịch Quán Dục, cũng khiến cô bé khá muốn đi chơi với anh chàng.
Nhưng vẫn thấy không phù hợp, dù sao cô bé và Tịch Quán Dục vẫn chưa kết hôn, lại đi ra ngoài chơi với nhau, hình như không hợp lẽ lắm. Hơn nữa, có lẽ ba mẹ cô bé sẽ không đồng ý, đặc biệt là ba.
Kết quả, Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn đều bày tỏ bản thân không có ý kiến gì cả, từ đầu đã chẳng nói lời nào, cho tới khi Diệp Phái San dời mắt lên người họ, lúc này hai người mới lanh lẹ chúc cô bé đi chơi vui vẻ.
Mẹ cô bé thì thôi đi, không ngờ, đến ba cũng cởi mở đến thế đấy, làm Diệp Phái San hơi bất ngờ, nhưng nếu họ đã không có ý kiến gì, vậy cô bé chắc chắn sẽ đi.
Diệp Phái San ngạo kiều ngước cằm lên"Nếu ba mẹ em không nói gì, vậy em có thể tạm tha cho anh, đi với anh một chuyến."
Tịch Quán Dục bật cười,'Vậy cảm ơn bà tổ nhỏ của anh đã nể mặt nhé."
Dù là con gái và con rể tương lai của bản thân, nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn cảm thấy ê răng, xì. Người trẻ yêu đương thật khác với thời của bọn họ, mấy lời âu yếm ấy hệt như heo mẹ mặc áo ngực, hết con này đến con khác.
Đợi đến khi bóng dáng của hai người khuất sau cánh cửa, nụ cười trên môi Diệp Thận Ngôn cũng không còn giữ được nữa, vẻ mặt như một ông ba già đau buồn.
"Anh làm sao vậy, không phải anh tự nói là đã hiểu rồi sao, sớm muộn gì cũng có ngày này, sao lại thế này?" Thẩm Thính Hồng bất lực.
"Thôi nào, anh chỉ nhớ đến lúc Nhị Bảo mới ra khỏi phòng sinh, còn bé xíu thế này." Diệp Thận Ngôn dùng tay ra hiệu,Ai mà ngờ được chớp mắt đã lớn thế này rồi, còn yêu đương nữa chứ, anh cũng không còn là người đàn ông quan trọng nhất trong mắt con bé nữa rồi."
Thẩm Thính Hồng kéo tay áo anh, Không sao mà, trong lòng em, anh mãi là người đàn ông quan trọng nhất. Thế còn chưa đủ sao, còn muốn chiếm luôn vị trí đó trong lòng con bé nữa, anh có hơi tham lam quá không?”
"Khu khụ khụ...'
Tiếng ho của Thẩm Đại Cường truyền đến từ phía sau, Thẩm Thính Hồng quay lại liên thấy ba mình đang nhìn mình với vẻ mặt tủi thân, còn người đàn ông bên cạnh cô thì đắc ý hẳn lên.
Thôi! Thật khó khăn, dỗ dành được người này thì lại không dỗ dành được người kia, sao cô lại khổ thế này chứ?
"Ba, ba cũng quan trọng nhất ạ... Thẩm Thính Hồng cười ngốc nghếch.
Không hiểu sao, hốc mắt Thẩm Đại Cường đỏ hoe, thật ra trên mặt Thẩm Thính Hồng cũng đã có chút dấu vết của thời gian, không còn là cô gái trẻ trung như trước nữa nhưng dáng vẻ nũng nịu này lại trùng hợp với dáng vẻ trước khi cô chưa lấy chồng.
Thẩm Đại Cường được an ủi nhưng vẫn phải về phòng nói chuyện với bà xã, quay người đi luôn.
Thẩm Thính Hồng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, quay sang trừng mắt nhìn Diệp Thận Ngôn.
Diệp Thận Ngôn vô tội,'Em tự nói thế mà, có phải anh ép em nói đâu, sao lại đổ lỗi cho anh được."
"Tóm lại là lỗi của anh."
"Vâng vâng vâng, lỗi của anh hết!"...
Ngày hôm sau, Diệp Phái San đã thu dọn hành lý xong, cùng Tịch Quán Dục lên đường, còn chưa kịp đi thì tất cả mọi người cũng lên đường theo. Không phải nhất thiết phải đi theo để góp vui, quan trọng là Tịch Quán Dục yêu cầu như vậy.
Thẩm Thính Hồng cũng muốn đi xem thử, xem chàng rể tương lai này của mình có thực sự hiểu lãng mạn hay không.
"Chúng ta đi thảo nguyên à?"
Mãi đến khi lên tàu, Diệp Phái San mới phản ứng lại, hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận