Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 187 - Báo Cáo Bôi Nho

Chương 187 - Báo Cáo Bôi NhoChương 187 - Báo Cáo Bôi Nho
Chương 187 - Báo Cáo Bôi Nhọ
"Đại... Đại đội trưởng..." Hàn Cần có phần chột dạ, chỉ đi tới gọi một tiếng Thẩm Vệ Quân rồi ngậm miệng.
Liệu Thẩm Vệ Quân sẽ có sắc mặt tốt với người ngày đêm muốn cướp đi người yêu của con gái mình sao? Đương nhiên là không rồi, nhưng bây giờ ông ấy cần phải giả vờ như không biết gì nên vẫn gật đầu với Hàn Cần, chẳng qua là thái độ vô cùng lạnh nhạt.
"Đại đội trưởng, chú gọi cháu tới đây có chuyện gì vậy?" Thẩm Vệ Quân không chủ động nói xem chuyện gì đang xảy ra nên Hàn Cần có đôi phần hoảng hốt.
"Có người báo cáo cháu bịa đặt, bôi nhọ người nhà nữ Lôi Phong." Thẩm Vệ Quân lạnh lùng nói.
"Ai? Ai báo cáo?" Sắc mặt Hàn Cần trắng nhợt. "Tôi báo cáo!" Thẩm Thính Văn trực tiếp đứng dậy, lưng thẳng tắp, trông rất khí thế.
Hàn Cần không thể tin được, cô ta không ngờ được trong khoảng thời gian này Thẩm Thính Văn không có phản ứng gì với hành vi của cô ta, hoá ra còn một chiêu lớn chưa ra.
Nếu đã nói ra vậy rồi thì đừng trách cô ta.
"Tôi bôi nhọ người khác để làm gì?" Việc đã đến nước này, cô ta chỉ có thể cắn răng khẳng định mình và Thẩm Thính Văn yêu nhau.
"Vị này là đông chí Hàn Cần đúng không? Tôi nhận được báo cáo nói rằng cô bịa đặt mình và đồng chí Thẩm Thính Văn đang hẹn hò, không biết cô có bất kỳ chứng cứ gì hay không?" Tần Vệ Đông hỏi.
Hàn Cần trợn tròn mắt, không phải loại chuyện như này chỉ cần nói mồm là được rồi sao? Tại sao lại cần cả chứng cứ nữa? Hơn nữa, ngay từ đầu cô ta có được hẹn hò một giây một phút nào với Thẩm Thính Văn đâu mà có chứng cứ.
"Tôi phải lấy mấy kiểu chứng cứ như này ra kiểu gì đây? Hẹn hò chính là hẹn hò, làm sao mà có chứng cứ gì được?" Hàn Cần gân cổ cãi.
Thẩm Thính Văn nhìn cô ta với vẻ cực kỳ giễu cợt//Nếu chúng ta có hẹn hò với nhau, hẳn là ít nhất cô cũng biết được vài chuyện của nhà tôi đúng không? Chẳng hạn như nhũ danh của tôi, nhũ danh của em trai thứ hai của tôi hay cả của bé út, liệu cô có liệt kê ra được không?”
Về phần nhũ danh của Thẩm Thính Văn và Thẩm Thính Võ, kể từ khi họ lớn thì không có người lạ nào được gọi cả. Một người gọi là Cẩu Đản, người còn lại là Cẩu Thặng nên đúng thật là chẳng bao người biết cái tên này.
Rốt cuộc cái tên này thực sự không dễ nghe chút nào.
“Anh... Anh chưa bao giờ nói cho em cả!" Hàn Cần nào đâu biết được chuyện này.
"Cô không biết, nhưng người yêu của tôi biết!" Thẩm Thính Văn làm một cử chỉ khiếm nhã hiếm hoi, hung hăng mà trợn mắt lên,/Tôi đã nói rất nhiều chuyện nhỏ với người yêu Thẩm Thanh Thanh của tôi, đồng chí Hàn Cần, hành động này của cô thực sự làm ảnh hưởng đến cảm tình của tôi và em ấy."
Thẩm Thính Văn trực tiếp chỉ ra mối quan hệ của mình và Thẩm Thanh Thanh/Còn cô vẫn luôn nói là tôi có quan hệ tình cảm với cô, luôn ra vẻ khiến người ngoài rất dễ hiểu lầm. Chúng ta có bất kỳ hành động gì khác ngoài giao tiếp bình thường hay không thì tất cả những giáo viên làm cùng chúng ta có thể chứng minh. Ngược lại, cô nói chúng ta yêu nhau, có ai thật sự thấy chuyện này sao? Làm sao một cô gái có thể coi thường bản thân đến nhường này?"
Thẩm Thính Văn nói một cách điên cuồng, Hàn Cần nghe đến không nói nên lời, đồng thời sắc mặt đã khó coi đến cực điểm.
"Đúng là chưa thấy bao giờ thật, lúc nào thanh niên trí thức Hàn chả nói vài lời ái muội, liệu có ai trong số chúng ta thực sự thấy không?"
"Đúng đúng, trước đây nghe xong lời đồn đãi này, tôi còn đi hỏi riêng thanh niên trí thức Hàn. Cô ấy chỉ có vẻ ngượng ngùng, tôi còn tưởng cổ thừa nhận rồi ấy."
"Chao ôi! Sao cái người này lại vô liêm sỉ đến mức này nhỉ? May mà cô ả không phải là con gái tôi, không có khi mặt tôi bôi tro trát trấu vào cũng chẳng hết nhục."
Trong đám đông, mỗi người tung qua hứng lại vài câu, đương nhiên Hàn Cần nghe được những lời này.
Cô ta điên cuông lắc đầu/Không phải, không phải! Tôi không nói sai chút nào đâu
Thấy cô ta chối đây đẩy, Thẩm Thính Văn lại tung ra một vấn đề/Thế cô không biết nhũ danh của tôi, hẳn là cô biết được ngày sinh nhật của tôi đúng không?”
Hàn Cần cắn răng, cô ta thì biết cái rắm, bây giờ cô ta hận thấu xương Thẩm Thính Văn, nhất định phải làm mình xấu mặt trước nhiều người vậy à?
"Đồng chí Hàn Cần, cô còn muốn nói thêm gì nữa không?" Tần Vệ Đông hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận