Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 670 -

Chương 670 -Chương 670 -
Chương 670 -
Hách Oánh Oánh biết, nếu mình cứ như vậy tiếp cận Tịch Quán Dục chắc chắn anh sẽ không bao giờ quan tâm đến mình. Chính vì vậy cô ta trực tiếp lấy Diệp Phái San ra làm lý do cho mình trước, thành bại nhờ lúc này đây, cô ta nhất định phải xoay chuyển.
"Là chuyện vê chị San San, bây giờ chị San San đang gặp nguy hiểm..."
Tịch Quán Dục nghe vậy sắc mặt lập tức biến đổi. Tuy rằng không biết lời cô gái này nói là thật là giả nhưng anh không dám bỏ qua, vì thế Tịch Quán Dục liền đi theo Hách Oánh Oánh đi đến đó.
"Rốt cuộc tình hình như thế nào?"
Mặt Tịch Quán Dục đều đen lại.
Hách Oánh Oánh lại làm bộ như bị dọa sợ, môi run run một chữ cũng không nói nên lời. Sau đó cô ta trực tiếp bổ nhào lên người Tịch Quán Dục, ôm chặt lấy Tịch Quán Dục, cùng lúc đó xuất hiện rất nhiều camera từ các phía chụp được cảnh này.
Cả người Tịch Quán Dục cứng đờ, tức khắc trong cơn giận dữ đẩy Hách Oánh Oánh ra, giơ tay phủi phủi người mình, giống như Hách Oánh Oánh là thứ gì đó dơ bẩn.
"Tốt nhất là cô mau nói cho tôi biết. Tôi có thể tự mình điều tra nhưng cô nên nhớ cho kỹ. Nếu cô không nói, sau này có chuyện gì cũng không ai biết."
Hách Oánh Oánh đột nhiên nở nụ cười,'Anh Tịch, em không biết anh đang nói cái gì, anh nói như vậy làm em cảm thấy rất tủi thân, nhưng thật sự em không có làm chuyện gì tổn thương đến chị San San cả. Em nhìn thấy chị San San giống như... Cho nên mới đến nói cho anh biết một tiếng."
Thái dương Tịch Quán Dục nhảy thình thịch, biết rõ cô gái này đang câu giờ, nhanh lấy di động ra gọi điện thoại cho trợ lý. Từ đó mới biết quân áo của Diệp Phái San đã bị rách tả tơi, bây giờ còn ở một mình trong phòng hóa trang, khuôn anh mặt lại đen thêm.
Anh nhanh chóng gọi điện thoại phân phó mấy người ở gân đoàn phim nhất đến đó xem tình hình, chính mình lập tức lên xe, sau đó lái xe rời đi.
Khoé miệng Hách Oánh Oánh nhếch lên, mục đích hôm nay của cô ta không phải làm Diệp Phái San bị thương, chỉ là mấy con rắn mà thôi. Cô ta nghĩ Diệp Phái San cũng sẽ không vô dụng nhưng cân dọa cô sợ hãi là được, đến khi Diệp Phái San thoát ra được, lại nhìn thấy những tấm ảnh đó, không chừng tình cảm hai người sẽ bị rạn nứt.
Nhưng mà trước đó, cô ta phải trốn trước nếu không để nhà họ Thẩm và nhà họ Tịch trả thù, chắc chắn cô ta sẽ không sống nổi.
Vì thế Hách Oánh Oánh cứ như vậy bốc hơi khỏi thế giới, đương nhiên đây đều là chuyện sau này.
Tịch Quán Dục vội vàng chạy đến, lúc anh đến đoàn phim, đã có người phá cửa.
Anh không suy nghĩ được nhiêu như vậy nữa, trực tiếp lấy chân đá vào cửa phòng hoá trang đến nỗi cửa lung lay sắp đổ. Lại đá thêm một lần nữa, cửa phòng hóa trang đã bị mở ra.
Cảnh tượng trước mắt khiến hai mắt Tịch Quán Dục đỏ bừng.
Bên trong phòng hóa trang nho nhỏ, có rất nhiều rắn vặn vẹo bò xung quanh mặt đất. Thậm chí có một con đang leo lên chân bàn muốn bò lên mặt bàn hoá trang. Sắc mặt Diệp Phái San tái nhợt, một tay ôm lấy chính mình, một tay câm một cây gậy, hất con rắn kia xuống.
Tròn khoảnh khắc cửa mở ra, Diệp Phái San cũng ngẩng đầu lên. Đôi mắt cô đỏ lên như con thỏ, tất nhiên là đã khóc, bộ dạng này trước giờ cô chưa từng tỏ ra. Cho dù là lân trước bị Du Hoán Yến bắt cóc, cô cũng không chật vật như vậy.
Tức khắc trái tim Tịch Quán Dục nhói đau, anh cất bước đi vào, người đi theo sau lưng nhanh chóng xử lý hết số rắn trên sàn.
Rắn đều đã bị bắt hết nhưng Diệp Phái San vẫn không có cảm giác an toàn, tay nắm chặt gậy gỗ, cố ý tìm kiếm sự an ủi.
Tịch Quán Dục ôm ngang cô lên, Không có chuyện gì đâu!
Ngửi được mùi hương quen thuộc, dây thần kinh căng thẳng của Diệp Phái San mới xem như thả lỏng.
Tất nhiên chuyện này không thể bỏ qua nhẹ nhàng như vậy được, rõ ràng có liên quan đến Hách Oánh Oánh. Sau khi đưa Diệp Phái San vê nhà, trấn an cảm xúc của cô xong, Tịch Quán Dục lập tức phái người đi tìm Hách Oánh Oánh.
Lúc ấy trong lòng anh quá sốt ruột, căn bản là không nghĩ tới tìm người đến bắt Hách Oánh Oánh lại, giờ chắc chắn người này đã sợ chạy mất.
Diệp Phái San nằm trên giường vẫn không thấy cảm giác an toàn. Cô là một người phụ nữ bình thường, đối mặt với nhiều rắn như vậy, còn là ở chung với chúng một phòng suốt một tiếng đồng hồ, bây giờ cả người vẫn còn sợ hãi.
Cô gái Hách Oánh Oánh này giống như đã chui vào khe đất trốn mất, làm thế nào cũng tìm không thấy, làm cho Tịch Quán Dục rất tức giận, liên tục cử thêm nhân lực tìm kiếm cô ta.
Gặp chuyện như vậy, công việc đoàn phim chắc chắn không thể tiếp tục, cho nên Tịch Quán Dục tự động gọi điện thoại cho đạo diễn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận