Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 378 -

Chương 378 -Chương 378 -
Chương 378 -
Tại một bàn cách bọn họ không xa, nhìn có vẻ một gia đình lớn, những người vây quanh chắc chắn đều từng học ở đây.
Người sinh viên này trông có vẻ ngoài hai mươi, được bao bọc bởi gia đình, trông rất kiêu ngạo.
"Con ngoan của mẹ, con đi học ở đây thiếu gì thì phải nói cho cha mẹ biết nhé."
"Đúng rồi, ai mà bắt nạt con thì không phải sợ, bà nội sẽ đến chống lưng cho conl"
Thật sự đúng là thái quái như vậy, một người đàn ông ở độ tuổi đôi mươi đến trường, mà cả ông bà cha mẹ đều đến.
Đánh giá từ quần áo của họ, điều kiện ở nhà hẳn là rất tốt, nhưng cậu học sinh này lại có vẻ hư hỏng, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.
"Được rồi, những người có thể đi học ở đây đều là những người có học thức cao nhất. Làm sao có thể giống như mọi người nói, không thấy mọi người đều đang nhìn con sao? Mọi người cứ bu quanh con làm gì, vẫn nên nhanh chóng quay về đi."
Thanh Thanh cúi đầu, có vẻ đang ăn, nhưng thực ra lại đang thì thâm/'Chuyện này không phải có chút thái quá sao? Cậu học sinh đó cũng không còn nhỏ đúng không? Sao mỗi cái việc đi học mà phải cần nhiều người đến tiễn như vậy?”
Thẩm Thính Hồng gõ đầu cô ấy rồi nói,Không liên quan gì đến chúng ta. Hơn nữa, thế giới này quá rộng lớn, vốn đầy rẫy những điều kỳ diệu."
Thẩm Thanh Thanh lè lưỡi, sau đó dường như nhớ ra điều gì đó, tức giận trừng mắt nhìn Thẩm Thính Hồng,'Em không lớn cũng không nhỏ, chị đây là chị dâu của em, sao em có thể đánh vào đầu chị chứ”
Mọi người liền cười lớn.
Nam sinh ngồi bàn bên kia nhìn sang, có chút tức giận,'Mấy người cười cái gì đấy? Có phải đang nói xấu tôi không?"
Thẩm Thính Hồng:? ? ?
Mọi người:? 2 2?
Năm người đều lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, sau đó đều nhìn thiếu niên với ý tứ rất rõ ràng: "Cậu không sao chứ?"
Thẩm Thanh Thanh nói trực tiếp, Chúng tôi nói đùa với nhau thôi, có liên quan gì đến anh chứ? Tại sao anh lại kỳ lạ như vậy? Định không cho người khác cười phải không?”
Thật ra vẻ mặt bối rồi của họ đã nói lên tất cả, nam sinh có chút xấu hổ, nhưng sau khi náo loạn, rất nhiều người đều nhìn anh ta. Nếu cứ theo lời Thẩm Thanh Thanh thì anh ta thật mất mặt." ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
"Rõ ràng thấy mấy người nhìn tôi."
Thẩm Thanh Thanh trợn trắng mắt,/'Ở đây nhiêu người như vậy, làm sao anh biết chúng tôi đang nhìn anh, sao lại tự luyến như vậy cơ chứ?"
Tuy lúc nãy họ đúng thật là nhìn anh ta, nhưng ai bảo anh ta quá "đặc biệt" cơ chứ, mà họ cũng chẳng có ác ý, ngoài trừ lắm mồm nói mấy câu, sau đó căn bản không có bàn luận về anh ta.
"Cái con bé này ăn nói kiểu gì thế hả?" Mẹ của nam sinh đứng dậy, hét thẳng vào mặt Thẩm Thanh Thanh.
Thật ra Thẩm Thanh Thanh cũng muốn cãi lại một câu, vốn dĩ không muốn cãi nhau nhưng cách người phụ nữ này nhìn cô ấy quá tàn nhẫn.
"Cả nhà mấy người thật khó hiểu, thật sự cho rằng con trai mình được nạm vàng à? Ai cũng muốn dính dáng đến á?"
"Cô..."
Không biết người phụ nữ này nghĩ gì, liên nhào tới muốn đánh người.
Dù sao đây cũng là ngày đầu tiên đến trường, sẽ thật mất mặt mũi nếu làm ầm ï lên, nam sinh quay sang hét với mẹ mình, Câm miệng đi!"
Những người xung quanh đều xem đến trợn mắt há mồm. Mọi người đều nghĩ rằng có thể thi đỗ đại học Bắc Kinh đều là người đọc nhiều sách, đọc sách nhiều sẽ hiểu đời hơn, nhưng nam sinh trước mặt khiến mọi người có cảm giác như những cuốn sách đều được đọc vào bụng con chó.
Vì vậy, cách mọi người nhìn nam sinh có một ý nghĩa khác.
Bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm, nam sinh kia cũng biết xấu hổ nên nhanh chóng giục gia đình rời đi, nhưng lại không hề có ý định xin lỗi vì sự đường đột của mình.
Nhưng hôm nay cũng là ngày đầu tiên đến trường, mà trước quả thật bọn họ đã nhìn người nọ nên Thẩm Thanh Thanh cũng không nói gì.
Chỉ nói với mấy người Thẩm Thính Hồng, Thật xui xẻo!"
Thẩm Thính Hồng có chút dở khóc dở cười,'Được rồi được rồi, đừng tức giận, không sao đâu.
Cơm nước xong xuôi, mọi người đặt mâm đồ ăn trở về nơi thu gom bát đĩa, từng người liên trở vê phòng học của mình.
Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh học cùng lớp với nhau, nhưng Diệp Thận Ngôn, Thẩm Thính Văn và Thẩm Hồng Kỳ thì không. Chính vì vậy, tất cả phải đi vài vòng mới tìm được vị trí lớp học của mình, không phải giáo viên nào cũng tốt bụng nói cho học sinh biết địa điểm lớp học của họ chi tiết như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận