Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 161 - Tâm tư trong dung người tài

Chương 161 - Tâm tư trong dung người tàiChương 161 - Tâm tư trong dung người tài
Chương 161 - Tâm tư trọng dụng người tài
Thật ra lúc đầu khi nghe được lời này, Tả Bích Lâm không có cảm giác gì nhưng vào lúc nhìn thấy thành phẩm, chị ấy đã ngồi thẳng dậy.
"Cái này là do nữ đồng chí ở đại đội em làm sao?"
Trong giọng nói của chị ấy có chút không thể tin nổi, thật ra thứ Thẩm Thính Hồng mang đến là một cái áo sơ mi và một cái quần túi hộp, đây là kiểu dáng rất thịnh hành ở thời đại này.
Nhưng thứ này không dễ thấy ở Cung Tiêu Xã, cho dù ở bên huyện thành cũng không có bao nhiêu.
Không những thế, đây không chỉ là kiểu dáng vô cùng đơn giản mà bên trên đó còn được thêu một bông cúc nhỏ vô cùng sinh động.
Trên áo sơ mi còn thiết kế một vài nếp uốn, thoạt nhìn có vẻ rất kỳ lạ nhưng thật ra lại không phải vậy.
Thẩm Thính Hồng cởi áo khoác ngoài, để lộ một chiếc áo sơ mi trắng cùng kiểu dáng, nhưng vị trí và hình thêu khác nhau.
"Chị Tả thấy đấy, những nếp uốn này có thể tôn lên thân hình của các nữ đồng chí, hơn nữa còn điểm xuyến thêm các hình thêu hoa ở các chỗ không may bị loang màu, sau quá trình xử lý thì chẳng còn nhìn được nó đâu nữa.
Tả Bích Liên nghiêm túc nhìn quần áo trên người Thẩm Thính Hồng, chúng quả thực rất khác so với những bộ đồ chị ấy từng thấy trước đây, không chỉ rất đặc biệt mà còn rất đẹp, thậm chí chị ấy còn có chút động lòng.
"Nếu Cung Tiêu Xã thu mua quần áo từ đại đội của em thì mọi người có thể để cho chị với giá bao nhiêu?" "Em và mọi người đã cân nhắc chuyện này, thật ra ở các thành phố, kiểu quần áo này rất đắt tiền nhưng vì đại đội của em lấy vải lỗi, không cần phải trả phiếu vải nên giá cả có thể phải chăng hơn. Tuy nhiên, không phải ai cũng có tay nghề thêu hoa, đương nhiên người ta có năng lực thì chúng em phải trả mức thù lao tương ứng. Giá mua mà chúng em đưa ra có thể tương đương với giá quần áo may sẵn thông thường mà chị từng mua. Bằng cách này, chị cũng có thể bán những bộ quần áo này ở một mức giá tốt hơn, đây là một tình huống đôi bên cùng có lợi. Thẩm Thính Hồng nói.
Tả Bích Lâm gật đầu,'Em đúng thật là một cô gái rất thông minh và cũng là người rất giỏi ăn nói."
"Chị Tả quá khen, so với chị Tả thì em phải kém xa. Không những thế, chúng em có thể cung cấp vài bộ hàng mẫu cho Cung Tiêu Xã bên này, chị Tả có thể bán thử chúng cho người bán hàng với giá thấp để họ mặc đi làm. Như vậy khách mua hàng đến đây có thể thấy được hiệu quả của những bộ quần áo này sau khi nó mặc lên người, đây cũng là chiến lược để quảng bá sản phẩm” Thẩm Thính Hồng nói cho Tả Bích Lâm nghe chiến lược bán hàng mà mình đã thấy ở đời sau.
Hai mắt Tả Bích Lâm sáng bừng lên, Thính Hồng này, em ưu tú như vậy thì có muốn đi theo chị làm việc không? Cớ sao phải giúp đại đội của em làm việc đúng không?”
Chị ấy thực sự nổi lên tậm trạng trọng dụng người tài, thật khó để không rung động trước trí thông minh của cô gái này.
Thẩm Thính Hồng nở nụ cười ngọt ngào: “Chuyện đó quên đi, không được quên gốc gác của mình với cả bây giờ em chưa có ý định đi làm.”
Tả Bích Liên cảm thấy có phần đáng tiếc,'Em suy nghĩ thật kỹ đi, nếu sau này muốn đi làm thì chị vẫn hoan nghênh em bất kể lúc nào."
"Vậy em cảm ơn chị Tả trước."
Vậy coi như là đã thành công nhận được đơn hàng từ Cung Tiêu Xã, vừa ra cửa cô đã nhìn thấy Thẩm Thanh Thanh.
"Thanh Thanh!" Thẩm Thính Hồng tâm tình vui vẻ chào hỏi.
"Ủa, hôm nay cậu đến sớm thế à? Tớ còn tưởng chiêu cậu mới đến cơ. Thẩm Thanh Thanh cảm thấy rất kinh ngạc.
Cô ấy vừa mới hỗ trợ đi sang kho lấy hàng, dù gì cũng là người mới nên cơ bản những việc lặt vặt ở Cung Tiêu Xã không thiếu phần cô ấy.
"Ừm, hôm nay tớ đến đây khá sớm, mọi chuyện đã xong xuôi rồi. Thẩm Thính Hồng nói.
"Mọi chuyện có thuận lợi không thế?” Thẩm Thanh Thanh hỏi.
"Quá luận lợi luôn ấy chứ!" Thẩm Thính Hồng cười thần bí.
"Thế rốt cuộc là chuyện gì thế? Ba tớ cũng không nói cho tớ biết, mà cả cậu cũng không nói cho tớ." Quả thật sự tò mò của Thẩm Thanh Thanh đã được khơi dậy.
"Không bao lâu nữa cậu sẽ biết thôi, tạm thời chuyện này cân phải giữ bí mật." Thẩm Thính Hồng không nói cho cô ấy biết.
Thẩm Thanh Thanh giả vờ sắp đánh nhau với cô đến nơi.
Thẩm Thính Hồng vội vàng chạy đi, sau đó nói, Đừng làm loạn, có vài tin tức của anh cả tớ, cậu có muốn nghe không?”
Trong chớp mắt, Thẩm Thanh Thanh đã bình tĩnh lại, sau đó lại nhìn về Thẩm Thính Hồng,'Nói nhanh đi!"
Tiếp đó, Thẩm Thính Hồng kể lại toàn bộ tin đồn vớ vẩn của anh cả nhà mình và nữ thanh niên trí thức tên Hàn Cẩn cho Thẩm Thanh Thanh nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận