Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 485 -

Chương 485 -Chương 485 -
Chương 485 -
Đương nhiên, việc hoàn thành một tiểu khu không thể xong nhanh như vậy. Sau khi tốt nghiệp Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn vô cùng bận rộn. Mỗi ngày đều có việc cho họ xử lý, có thể nói vừa vui cũng vừa mệt.
Liên Thanh rất tiếc vì bọn họ không tiếp tục đào tạo chuyên sâu, đặc biệt là Thẩm Thính Hồng, ông ấy rất coi trọng cô.
Thậm chí còn chủ động giúp cô tranh suất ra nước ngoài học tập.
Nhưng Thẩm Thính Hồng lại không muốn xuất ngoại, Diệp Thận Ngôn chắc chân cũng sẽ không đi.
Bây giờ hai vợ chồng cả ngày chỉ đi qua lại giữa công trường và nhà, lâu lâu cũng sẽ đi xem tình hình các cửa hàng cho thuê.
Họ tính dùng các cửa hàng này để làm "Người môi giới bất động sản”, tuy bây giờ dịch vụ này chưa được thịnh hành nhưng nếu phát triển tốt hơn sẽ dễ dàng cạnh tranh.
Dù không biết người môi giới ở thời đại này có thể làm được gì nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn muốn thử một lần.
Mặc dù không tính dựa vào người môi giới nhưng nếu có thể dựa vào người môi giới, cho thuê hết tất cả các cửa hàng cũng tốt.
Thẩm Thính Hồng cũng không tính bán nhà ở đây, tin tưởng những người xuyên không sẽ không ngu ngốc bán hết nhà đi.
Người xuyên không đều biết chuyện tương lai, đó chính là phải mua mua mua, mua thật nhiều nhà ở.
Đặc biệt là nơi xem tấc đất tấc vàng như Bắc Kinh, những căn nhà này để lại cho thế hệ sau không thể đo lường. Ngoài ra, Thẩm Thính Hồng còn hợp tác với Thẩm Thanh Thanh mở một xưởng may quần áo. Nhà máy chỉ tuyển ở vùng ngoại ô, đó là một mảnh đất trống được Cục đất đai bán đấu giá.
Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh cùng nhau mua, chủ yếu là do Thẩm Thanh Thanh đứng tên.
Tiên mua đất tiền là do Thẩm Thanh Thanh bỏ ra, đương nhiên cô ấy không có nhiều tiền như vậy. Được Thẩm Vệ Quân cho một ít, còn lại chủ yếu là do mấy năm nay Thẩm Thính Văn đi làm để dành, may là nhà máy thôn Đoàn Kết nhà cô ấy mấy năm nay gần đây cũng kiếm được kha khá tiền.
Tuy rằng bây giờ mấy người hẩm Thính Hồng không ở trong thôn nhưng mỗi năm họ đều được chia hoa hồng không ít.
Nhưng dù sao Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn cũng làm cổ đông lớn, mỗi năm vẫn là phải đi vê một chuyến. Với lại Thẩm Thính Hồng sẽ gửi bảng kế hoạch định kỳ, nếu không các cổ đông khác cũng không đồng ý.
Bây giờ ngoại trừ lên kế hoạch họ không cần làm gì hết, chỉ cần chờ chia tiên là được.
Tiên mua đất coi như là Thẩm Thanh Thanh mượn Thẩm Vệ Quân, sau này nhất định phải trả lại, cả tiên từ nhà máy nhà mẹ đẻ tiền cũng là mượn.
Vốn dĩ Thẩm Thanh Thanh không cần làm như vậy nhưng cô ấy nhất quyết phải trả lại, Thẩm Thính Hồng không muốn nhận tiền của cô ấy nhưng Thẩm Thính Hồng còn phải cần tiền để làm rất nhiều việc kể cả thiết kế đều phải dựa vào Thẩm Thính Hồng.
Đại Bảo và Nhị Bảo vừa qua sinh nhật hai tuổi, còn là tuổi nghịch ngợm khám phá. Hơn nữa bây giờ ba mẹ hai đứa rất bận rộn nên Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường phụ trách ở nhà chăm hai đứa cháu. Lúc đầu Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường đều không quen, dù sao cũng lăn lộn đi làm nhiêu năm như vậy, trước giờ đều là tay làm hàm nhai, bây giờ lại dựa vào bọn nhỏ nên vẫn không quen lắm.
Nhưng dân dân cũng thấy bình thường, dù sao Nữu Nữu và Đại Bảo, Nhị Bảo đều cân người chăm sóc chúng.
Hơn nữa Lý Thắng Nam cũng đang mang thai, Lưu Nguyệt cũng muốn chăm sóc con dâu. Bây giờ bà không rảnh chạm vào máy may, ngoại trừ may quần áo cho bọn nhỏ chủ yếu vì không có thời gian.
"Vợ, khoảng thời gian qua em và anh quá bận rộn, cả hai ta đều không có thời gian trò chuyện với nhau..
Diệp Thận Ngôn ôm Thẩm Thính Hồng nói, Diệp Thận Ngôn phụ trách việc bên công trường, Thẩm Thính Hồng chủ yếu phụ trách cửa hàng, muốn mở xưởng quân áo tất nhiên phải có cửa hàng.
Khoảng thời gian này, hai vợ chồng gặp nhau thì ít mà xa cách thì nhiều.
"Em cũng không muốn như vậy nhưng tất cả chỉ mới bắt đầu thôi, chờ một khoảng thời gian nữa mọi chuyện sẽ ổn thôi." Thẩm Thính Hồng vòng tay ôm lấy eo Diệp Thân Ngôn.
Đương nhiên Diệp Thận Ngôn biết điều này, anh rất hứng thú với chuyện kinh doanh và cũng rất vui khi làm.
Chỉ có điều họ ít có thời gian gặp nhau, buổi tối vê nhà là lúc thoải mái vui vẻ nhất trong ngày.
"Không biết thằng nhóc thối tha này chừng nào mới lớn lên, đến lúc nó trưởng thành anh sẽ giao hết tất cả mọi việc cho nó làm.' Diệp Thận Ngôn nói.
Thẩm Thính Hồng dở khóc dở cười, Anh đang tưởng bở à, con trai mới hai tuổi mà anh đã nghĩ đến chuyện giao hết mọi việc cho con, có người ba nào như anh sao?"
Cũng may Đại Bảo không có ở đây, nếu nghe được lời ba nói chắc chắn sẽ rất tức giận.
Bé chỉ mới hai tuổi đã phải gánh vác những chuyện không không hợp với tuổi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận