Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 546 -

Chương 546 -Chương 546 -
Chương 546 -
Lúc Thẩm Thanh Thanh vừa mới nghe được ý tưởng của cô, đầu đã ong lên, thẳng thắn nói đến nhà tư bản nghe xong cũng phải rớt nước mắt.
Tư bản có khóc thật không thì cô ấy chưa biết, nhưng cô ấy thì rơi lệ thật rồi. Nguyên nhân rất đơn giản, là vì cảm thấy đầu óc của mình và Thẩm Thính Hồng quá khác nhau.
Mấy năm này trong thôn đúng là có thêm khá khá cô gái đã trưởng thành, họ đều chưa từng đi học. Vốn chỉ đi theo những công nhân có thâm niên trong nhà máy để lấy kinh nghiệm thôi, nhưng nhà máy lớn như thế. Sau này lại xây thêm một cái, vẫn không thể chứa được nhiều người đến vậy.
Đối với Thẩm Thính Hồng đây chính là nơi rất phù hợp, đều là xưởng quần áo cả. Chẳng qua là thiết bị ở Bắc Kinh hiện đại hơn một chút, cuối cùng vẫn giống nhau cả thôi. Mấy cô gái ở đây cũng xem như là người học nghề, có thể đến Bắc Kinh là tốt nhất.
Sau khi cải cách mở cửa, ra ngoài không cần phải có thư giới thiệu nữa, nhân dân được tự do. Thế nhưng bên cạnh sự tự do, suốt mười mấy năm dài bị trói buộc người trẻ đã không dám bước ra khỏi vùng quê quen thuộc, di chuyển đến những nơi xa hơn như thành phố nữa.
Chỉ là giờ đã khác rồi, họ chỉ cần đồng ý, Thẩm Thính Hồng sẽ lập tức sắp xếp công việc cho họ, cũng có thể bố trí chỗ ở, nên chẳng còn ai không đồng ý cả.
Thậm chí không cân Thẩm Thính Hồng chủ động đi tìm người, tin tức này vừa lọt ra ngoài, trong đội lập tức có nhiều nam nữ thanh niên tự mình tìm tới cửa.
"Chị Thính Hồng, nghe nói chị muốn tìm người đi lên Bắc Kinh à? Chị thấy em có được không, mặc kệ là công việc thế nào em cũng có thể làm!"
"Chị Thính Hồng, em cũng nghe thấy vậy, chịu khổ cỡ nào em cũng có thể chịu được, chị dẫn em đi cùng được chứ?"
"Chị Thính Hồng, không biết chị có cân đồng chí nam nào hay không, nhưng nếu có vị trí hợp với tôi, tôi cũng muốn đi thử một lần."
Đoàn người vây quanh Thẩm Thính Hồng lập tức mồm năm miệng mười nói chuyện, đều giống nhau là muốn cùng đi lên Bắc Kinh. Còn có vài người dân trong thôn vây quanh ngoài cửa nhà họ Thẩm, chủ yếu là bắt đúng thế hóng chuyện.
"Được được được rồi, tôi biết ý của mọi người, nhưng dù sao tôi cũng là tuyển công nhân, chắc chắn phải xem bản lĩnh của các người như nào. Nếu có bản lĩnh, nhân phẩm cũng không có gì xấu, vậy tôi sẽ dẫn đến Bắc Kinh, cụ thể làm gì thì phải chờ sau khi đến Bắc Kinh tôi sẽ sắp xếp lại. Mọi người thấy thế nào? Nhưng tôi nói chuyện xấu trước nhé, nếu không được, hoặc là người nào đó lén dùng mánh khóe, tôi nói rõ là đừng dùng làm gì, dù sao tôi không những được tìm người trong thôn chúng ta mà tôi còn có thể tìm người ở bản địa."
Sao Thẩm Thính Hồng có thể nghĩ ra nổi, có người thì không ổn định, có thể sau khi đi gặp phải chốn phồn hoa bên ngoài, trái tim thì giới hạn, rất dễ đi nhâm đường, cho nên điều này cũng cực kỳ dễ hiểu.
"Phúc lợi của nhà máy chúng ta không tệ chút nào, mỗi tháng tôi có thể cho đến 40 đồng tiên lương, còn năm đồng dùng làm trợ cấp tiên ăn. Nhưng mà số tiên này, phải nửa năm tôi mới tính, ăn cơm thì trong xưởng có nhà ăn, cuối tháng sẽ khấu trường các phí tổn này thì chính là tiên lương thực lãnh đến tay mọi người. Đương nhiên, nếu không yên tâm thì cứ ở lại thôn. Thẩm Thính Hồng tôi vốn ở đây, cho dù muốn chạy cũng chạy không thoát. Sở dĩ nửa năm mới tính một lần là vì quản lý mấy người phụ trách, nếu các người đều lấy được hết, đều dùng đến được thì chuyện trong xưởng của tôi phải làm sao? Nếu người chết đâu mất thì sao tôi có thể nói chuyện với người lớn trong nhà các người được?"
"Ngoài ra, chúng ta cũng phải ký hợp đồng lao động. Có thể mọi người không hiểu rõ về hợp đồng lao động, thực ra chính là chúng ta cùng nhau ký tên lên một tờ giấy trắng mực đen rõ ràng. Nếu đến lúc đó không phát lương cho mọi người thì mọi người có thể đi kiện tôi. Đương nhiên, nếu không đủ một năm mà đã lén chạy đi, tôi cũng có quyền không trả lương cho mọi người. Thứ nhất, nửa năm đầu tôi lại gộp ba tháng tiền lương trả, tương đương với tiên thế chấp, lúc rời vị trí nhất định phải thông báo trước cho xưởng hoặc nhân viên quản lý trong xưởng, nếu đi rồi vậy thì ba tháng tiền lương này coi như không có.'
"Tiền lương cũng không phải vật chết, nếu biểu hiện tốt, cũng có thể cho thưởng nhiều hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận