Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 335 - Sau Này Chúng Ta Cũng Sinh Môt

Chương 335 - Sau Này Chúng Ta Cũng Sinh MôtChương 335 - Sau Này Chúng Ta Cũng Sinh Môt
Chương 335 - Sau Này Chúng Ta Cũng Sinh Một Cô Con Gái
Thẩm Thính Võ thật sự không dám ôm, chủ yếu là bởi vì em bé nhìn quá nhỏ bé, nhìn như dễ dàng tan chảy, cho nên anh ấy thật sự không dám bế.
Diệp Thận Ngôn cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự, anh định làm lại buông, cuối cùng đành chịu thua.
Vê mặt này Thẩm Hồng Binh chiếm ưu thế, dù sao vợ anh ấy đã sinh con nên cũng có kinh nghiệm ôm trẻ con.
Thế là anh ấy ôm cháu gái nhỏ khoe một lúc, nhưng không nên đứng lâu quá.
Nhiều người như vậy, bọn họ chắc chắn không thể ở bệnh viện quá lâu, dù sao Thẩm Thanh Thanh và hai sản phụ còn lại cũng phải nghỉ ngơi nên đành phải rời đi. Để lại Lưu Nguyệt ở lại, những người còn lại đều đi vê. Lưu Nguyệt ở lại vì sợ Thẩm Thính Văn không hiểu nhiều chuyện. Vậy mới ở lại hỗ trợ chăm sóc, bà cũng đã xin nghỉ ở nhà máy bên kia.
Trên đường trở vê, Diệp Thận Ngôn đạp xe chở Thẩm Thính Hồng, đi được nửa đường, Diệp Thận Ngôn đột nhiên nói: "Vợ, sau này nếu chúng ta có con, chúng ta cũng nên có một con gái, được không?”
Thẩm Thính Hồng sửng sốt một lát, có chút ngơ ngác, Chúng ta nói chuyện này không phải là quá sớm sao?
'Sao lại quá sớm chứ, chúng ta đã kết hôn, chẳng phải đây chỉ là chuyện sớm muộn thôi đúng không?”
Diệp Thận Ngôn cảm thấy có chút oan ức, anh cũng rất muốn một cô con gái mềm mại dễ thương, thật ghen tị.
"Vậy cho dù muốn có con, em cũng không có quyên quyết định giới tính. Anh chỉ có thể cầu nguyện em sẽ sinh cho anh một đứa con gái!" Thẩm Thính Hồng cười nói.
"Nhất định phải là con gái, nhất định phải đáng yêu xinh đẹp như em." Diệp Thận Ngôn khẳng định nói.
Thẩm Thính Hồng không nói gì, người đàn ông này hiện tại như ấm đầu, giống như mẹ cô vậy. Nếu nói lỡ mình sinh con gái, có khi anh lại muốn lôi kéo đôi co với cô, vẫn là thôi đi.
Nhưng hiển nhiên Thẩm Thính Hồng đã đánh giá thấp quyết tâm có con gái của người đàn ông này. Đêm đó anh đã kéo cô vất vả nỗ lực cày cấy cả đêm, nhưng vào thời điểm quan trọng nhất, anh lại rút ra ngoài.
Điều này khiến Thẩm Thính Hồng cảm thấy rất kỳ lạ Anh đang làm gì vậy?"
"Không phải em nói sắp tổ chức lại kỳ thi tuyển sinh đại học sao? Anh không thể để em ở nhà chăm con được, ngẫm lại giờ chúng ta vẫn còn trẻ, chờ thêm một thời gian cũng không phải không thể.
Diệp Thận Ngôn nằm ở trên giường, hơi thở có chút nặng nề, anh không biết mình phải dùng bao nhiêu tập trung mới kiêm chế được bản thân.
Thẩm Thính Hồng cảm động vô cùng "Được, đợi hai năm nữa chúng ta có thêm một đứa con. Sau khi thi đại học xong, chúng ta có thể sinh thêm một đứa con."
Diệp Thận Ngôn thở dài, không nói gì. Anh nghĩ mình nhất định phải tôn trọng vợ, đợi đến khi kỳ thi tuyển sinh đại học chấm dứt, anh nhất định sẽ vào đại học, không thể để vợ mang bụng bâu đến trường được.
Đoán chừng việc này chỉ có thể để từ từ...
Thẩm Thính Hồng không nói gì, nhưng ý tưởng của cô là sau khi thi đại học sẽ có một đứa con, nếu đợi đến tốt nghiệp đại học thì thật sự sẽ rất lâu. Tốt nghiệp đại học xong, cô vẫn còn có nhiều việc quan trọng hơn phải làm. Thực ra, khi vào đại học có con cũng không sao, đặc biệt là kỳ thi tuyển sinh đại học đầu tiên, bởi vì có nhiều lứa tuổi khác nhau, thậm chí có một số người tận ba mấy tuổi. Việc sinh viên đại học có con quả rất bình thường, huống chỉ họ còn là vợ chồng hợp pháp.
Ba ngày sau, Thẩm Thanh Thanh xuất viện. Đúng hôm cô ấy trở vê, Thẩm Thính Võ và Thẩm Thính Hồng gọi xe bò đến đón.
Lưu Nguyệt đã ở trong bệnh viện suốt hai ngày nay, bà thay ca với Thẩm Thính Văn.
Vốn dĩ Thẩm Đình Văn tỏ ra bất đắc dĩ vì cảm thấy phục vụ vợ con không hề mệt mỏi, nhưng Lưu Nguyệt vẫn ép anh đổi ca với bà.
Theo lời của Lưu Nguyệt là,'Giờ con đừng mạnh miệng, sau này sẽ phải giải quyết."
Lý Tú Lan cũng chạy đến bệnh viện thường xuyên, nhưng không thể trực tiếp ở bệnh viện như Lưu Nguyệt vì bà ấy còn cháu trai cả, tức là con của Thẩm Hồng Binh, vẫn còn rất nhỏ và cần người chăm sóc.
Lúc mấy người Thẩm Thính Hồng tới đón Thẩm Thanh Thanh, người sản phụ nói chuyện không dễ nghe trước đó cũng xuất viện.
Tuy nhiên, vẻ mặt mẹ chồng cô ta không được tốt lắm,'Không phải chỉ là sinh con thôi sao? Có người phụ nữ nào mà không sinh con cơ chứ? Chị là nhất, cứ nằng nặc đòi đến bệnh viện, tốn bao nhiêu tiền của tôi."
Lại nhìn sang Thẩm Thanh Thanh ở bên này, tất cả mọi người đều hỏi han ân cần, sợ cô ấy không hài lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận