Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 197 -

Chương 197 -Chương 197 -
Chương 197 -
"Không cần đâu chị ơi, chị cứ ngồi đi." Thẩm Thính Hồng nói.
Nhưng đến cuối cùng, cô không thể thay đổi được ý định của Thẩm Tiểu Thuý. Thẩm Thanh Thanh cũng muốn đi theo để vào bếp hỗ trợ nhưng lại bị Thẩm Thính Hồng và Thẩm Tiểu Thuý đuổi ra ngoài.
Cả Lưu Nguyệt và Lý Tú Lan đều bận rộn với hai người họ trong bếp, thế cho nên căn bếp vốn dĩ đã không quá lớn giờ lại càng chật chội.
Vốn dĩ Diệp Thận Ngôn cũng định đi vào hỗ trợ nhưng lại không có chỗ cho anh đứng.
Bốn người phụ nữ nấu ăn cùng nhau thì rất nhanh, ngoại trừ Thẩm Thính Hồng, bọn họ đều là những người giỏi giang ở trong nhà ngoài ngõ.
"Có nhiều đồ như vậy cơ á?" Hai mẹ con Lý Tú Lan và Thẩm Tiểu Thuý tới hỗ trợ quả thực bị số nguyên liệu trước mắt làm cho choáng váng, thật sự có rất nhiều gà vịt thịt cá ở đây.
Đặc biệt là thịt vịt, hiện nay mọi người không ưa chuộng nuôi vịt. Hầu hết những con mà mọi người ăn được đều là vịt hoang, phải cực kỳ may mắn mới gặp được chúng.
"Gia đình cháu rất coi trọng chuyện này, mọi người trong nhà đã chuẩn bị từ lâu, hôm nay may mắn mua được rất nhiều thứ tốt." Thẩm Thính Hồng nói.
Thời tiết bây giờ đã chuyển sang lạnh, mọi người cũng bắt đầu mặc quân áo độn bông nên không có gì lạ khi mua sắm những món đồ này, dù sao với thời tiết này thì đồ ăn có thể để được mấy ngày.
Nghe thấy lời này, đương nhiên Lý Tú Lan cảm thấy rất thoải mái. Bất kể có chuẩn bị từ lâu hay chưa, nhà họ Thẩm cũng rất dụng tâm khi lấy nhiêu đồ để chiêu đãi họ như vậy.
Điêu đó chính tỏ gia đình họ coi trọng con gái mình, vào thời điểm con gái lớn lấy chồng, điều kiện của mọi người đều không tốt nên việc con gái út có thể gả được vinh quang cũng coi như bồi đắp sự tiếc nuối cho họ.
"Phiên mọi người lo lắng rồi." Lý Tú Lan nói.
"Đây là chuyện hiển nhiên rồi." Lưu Nguyệt nói.
Tay chân của bốn người phụ nữ đều rất nhanh nhẹn, chưa đến chốc lát nguyên liệu nấu ăn đã được xử lý xong xuôi, Thẩm Thính Hồng bắt tay vào nấu ăn.
Ngay ban đầu, Thẩm Tiểu Thuý và Lý Tú Lan không tin Thẩm Thính Hồng có thể nấu cơm ngon nhưng chỉ một lúc sau một mùi hương mê người bốc ra từ trong nồi, đến lúc này họ mới tin tưởng Thẩm Thính Hồng đã hoàn toàn khác xưa.
Đồ ăn được bày biện chỉn chu lên bàn, cả hai nhà ngồi chung vào một chiếc bàn thì có phần chật chội nên Thẩm Thính Hồng, Thẩm Thính Võ và cả Diệp Thận Ngôn đều đứng để ăn cơm.
"Vệ Quân, tới, chúng ta uống vài ngụm đi" Thẩm Đại Cường lấy chai rượu ông mang về từ huyện thành ra.
Ngày quan trọng như vậy đương nhiên Thẩm Đại Cường không thể vắng mặt, đã sớm chọn ra ngày nên đương nhiên phải xin nghỉ phép từ trước.
"Ha ha, còn có thứ tốt như này cơ hả?" Vẻ mặt Thẩm Vệ Quân rất kinh hỉ.
Là đàn ông làm gì có người nào không thích uống rượu nhưng bây giờ rượu không phải loại đồ vật dễ thấy, dù chỉ là loại rẻ tiền nhất cũng cần phải có phiếu rượu hoặc phiếu gạo. Ai bảo thứ này cần phải nấu từ lương thực, mà lương thực chính là đồ vật quý giá.
"Đúng vậy, ngày này nhất định phải tổ chức sao cho phù hợp." Thẩm Đại Cường cũng rất vui vẻ.
Bình thường Lưu Nguyệt không cho ông uống rượu nhiều, cho dù hiện tại điều kiện ở nhà khá hơn nhưng ông vẫn không uống rượu, bình thường ông phải đi làm, uống rượu sẽ gây rắc rối, hiếm có nào tốt cơ hội như vậy.
Lân này ông xin nghỉ được khoảng ba ngày, dù có uống say thì sao phải xoắn, có thể thoải mái nghỉ ngơi cơ mà.
Phụ nữ không uống rượu, thật ra Thẩm Thính Võ có nhấp thử chút rượu, nó khiến đầu lưỡi cay xè, suốt hai mươi năm cuộc đời đây là lần đầu tiên anh ấy được uống rượu.
Nhưng dần dần, nó giống như mở ra cánh cửa đến một thế giới mới, càng ngày càng thuận lợi, anh ấy trông giống như một cựu binh trong quán rượu, thậm chí còn hét lên muốn đấu quyền với Thẩm Đại Cường và Thẩm Vệ Quân.
Thẩm Thính Hồng:... Nổi!
"Bọn họ uống rượu rồi thì chúng ta uống cái này đi!" Lưu Nguyệt lấy ra mấy bình Bắc Băng Dương.
Cô nhớ tới điêu này sau lần Diệp Thận Ngôn mua nó cho cô uống trước đây, nó rất thích hợp để chiêu đãi khách.
"Thứ này tôi chưa được uống bao giờ." Thẩm Tiểu Thúy nhìn chai Bắc Băng Dương trong tay với vẻ mặt hâm mộ.
Lo lắng chị ấy suy nghĩ nhiều, Lý Tú Lan nói Trước đây điều kiện không được tốt, sau này cuộc sống ngày một trở nên tốt đẹp hơn, gia đình ta sẽ được nhiều thứ mà trước kia chưa bao giờ được hưởng thụ."
Cả Thẩm Vệ Quân và Lý Tú Lan đều cảm thấy có lỗi đối với Thẩm Tiểu Thuý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận