Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 564 -

Chương 564 -Chương 564 -
Chương 564 -
Tất nhiên Thẩm Thính Hồng sẽ không để ý đến chuyện này, vốn dĩ làm ăn buôn bán là chuyện của mình, không thể vì người ở đối diện mở cửa hàng, mình lại sợ không dám mở.
Mặc kệ là bán thứ gì, phải nói về sản phẩm đó.
Nhưng Thẩm Thính Hồng không ngờ, cô nghĩ như thế nhưng người phía đối diện lại không nghĩ như vậy. Sau 12 giờ trưa, Thẩm Thính Hồng đến cửa hàng giám sát những người khác kết thúc công việc, Thẩm Tiểu Thúy cũng ở trong tiệm.
"Mọi người đều vất vả rồi, tôi đã đặt bàn ở nhà hàng mới mở gân cửa hàng chúng ta, tất cả cùng đi đến đó ăn cơm nhé.'
"Chị xin phép không đi, trong cửa hàng vẫn phải có một người ở lại thì hơn." Thẩm Tiểu Thúy chủ động nói.
Thẩm Thính Hồng xua xua tay,Không sao đâu, tất cả chúng ta cùng đi, chỉ cần khóa cửa kỹ một chút là được."
Thẩm Thính Hồng đã nói như vậy, Thẩm Tiểu Thúy cũng không thể từ chối. Sau khi chuẩn bị xong lập tức đóng cửa lại, cùng mọi người đi ra ngoài.
Nhà hàng kia cũng vừa khai trương không bảo lâu, cũng rất riêng tư, mùi vị món ăn rất ngon. Lúc trước Thẩm Thính Hồng có đến ăn một lần, lần này quyết định dẫn nhân viên cửa hàng đến đây ăn thử.
Phòng ăn đã được chuẩn bị trước, khác với các tiệm cơm nhà nước, phong cách trang trí ở đây thật sự tốt hơn rất nhiêu. Đó cũng là lý do vì sao các cửa hàng nhất nước dân dần bị loại khỏi sự lựa chọn của mọi người.
Bởi vì các ngành các nghề đều phát triển, một khi phát triển sẽ dẫn tới chỉ phí đầu tư cũng tăng lên, nhà nước vốn dĩ dựa vào lợi ích thực tế. Thế nhưng sau khi cuộc sống con người tốt hơn, rất nhiêu người bắt đầu quan tâm vào chất lượng, kinh doanh nhà nước không có cách nào lấn át được kinh doanh tư nhân.
Món được gọi đều là món được ưa chuộng nhất ở đây, đầu bếp của nhà hàng tay nghề vô cùng tốt, họ có thể chế biến được nhiều món ăn ở nhiều nơi, bảo đảm khách hàng đến đây ăn đều có thể tìm được đồ ăn hợp với khẩu vị của mình.
Trong nhà hàng, người Tứ Xuyên người và người Bắc Kinh đều có, nên món ăn cũng khá phong phú, Thẩm Thính Hồng mời mọi người vào ăn.
"Đừng khách sáo, hôm nay mọi người đều vất vả, sáng nay doanh số buôn bán của chúng ta đã tăng hơn một ngàn, thật sự không tệ, mọi người hãy tiếp tục cố gắng hơn nhé."
Sau khi cô tóm tắt ngắn gọn xong, Thẩm Thính Hồng không nói về chuyện cửa hàng nữa, một bữa ăn ngon thì không nên nói về chuyện công việc.
Kiếp trước Thẩm Thính Hồng cũng chỉ là người làm thuê, cô ghét nhất là lúc nghỉ ngơi mà vẫn nói đến chuyện công việc.
"Đồ ăn ở đây ăn ngon thật, ngon hơn tiệm cơm quốc doanh nhiều."
"Cậu không nhìn giá cả ở đây sao. Nếu không phải bà chủ dẫn chúng ta đến đây, ngày thường tôi cũng không dám đến đây ăn một bữa, tôi thật sự không nỡ.'
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
"Đúng đúng đúng, chị Thính Hồng là một người vừa đẹp vừa tốt bụng."
"Mọi người cứ cố gắng làm chăm chỉ, nếu là mỗi tháng doanh thu buôn bán đạt được con số tôi đề ra, thì chúng ta liên hoan mỗi tháng một lần. Bây giờ nhà hàng mới mở không ít, đây chỉ là một trong số đó thôi."
Mọi người đều cười rộ lên, nói để sau này mỗi tháng có một bữa liên hoan như thế này, mọi người đều sẽ cố gắng nỗ lực.
Một bữa ăn vô cùng vui vẻ, cho đến khi bọn họ về lại cửa hàng, tâm trạng vui vẻ lập tức biến mất.
Hôm nay vẫn là ngày đầu tiên khai trương cửa hàng, lại xảy ra chuyện thế này, dù là ai cũng không vui vẻ nổi.
Cửa lớn bị tạt sơn đỏ tung toé, mùi vô cùng khó chịu, hơn nữa sơn không dễ xử lý. Nếu đem bỏ cũng sẽ để lại mùi hôi, rất lâu mới có thể bay hết.
Không ít người vây quanh cửa chỉ chỉ trỏ trỏ, khuôn mặt Thẩm Thính Hồng trở nên lạnh lão.
Cô ngẩng đầu nhìn biển hiệu tiệm đối diện, không phải cũng được sơn màu đỏ sao?
Chỉ có thể nói này người làm chuyện này quá ngu ngốc, còn làm rõ ràng như Vậy.
Nhân viên cửa hàng đối diện cũng vây quanh bên ngoài, bộ dạng xem kịch VI.
"Báo công anl"
Thẩm Thính Hồng nói to.
Hiển nhiên họ không nghĩ đến Thẩm Thính Hồng sẽ làm như thế.
"Ngày đầu tiên khai trương, lại xảy ra chuyện này, thật sự là không may mắn, chắc chắn phải tìm ra người làm ra chuyện này." Thẩm Tiểu Thúy đã hiểu ý Thẩm Thính Hồng, nhanh nói,'Tôi không quen đường ở đây, mọi người biết Cục Công An nào gần đây nhất không?”
"Để tôi đi!" Người lên tiếng là một cô gái tên Quyên Quyên, sống ở gần đó, quả thực rất quen thuộc ở đây. "Được, vậy phải phiên Quyên Quyên đi đến đó báo án, tôi và những người khác cùng dọn dẹp tạm một chút, buổi chiều chúng ta mở cửa bán như cũ."
Tuy rằng có mùi hôi nhưng không thể đóng cửa như vậy, như thế chẳng phải càng làm thủ phạm hả hê, đây quả là điều hắn nghĩ trong lòng sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận