Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 451 -

Chương 451 -Chương 451 -
Chương 451 -
Tuy nhiên bà lão này cũng rất đáng yêu, có lẽ muốn chụp nhiều hình một chút là để có thể khoe khoang với các chị em của mình.
Thật ra cũng có thể hiểu được, dù sao thì những người già ở thế hệ của họ cả đời cũng chưa có cơ hội nào để đi xa, sống ở Bắc Kinh một thời gian như vậy cũng đủ để Tiêu Kiến Phương nhắc về điều này rất lâu.
Đại Bảo và Nhị pm ạ¬na.,, được Thẩm Thanh Thính Văn bế, Nữu Nữu ở bên cạnh cũng im lặng nhìn em trai em gái của mình.
'Nữu Nữu, con có thích em trai em gái không?"
Diệp Thận Ngôn bước đến bế cháu gái lên.
Nữu Nữu trực tiếp hôn lên mặt Diệp Thận Ngôn,/Đương nhiên là con thích em trai em gái.
"Em trai em gái rất đáng yêu, Nữu Nữu rất thích các em”
"Chậc, vậy thì để mẹ con sinh thêm một đứa nữa, dù sao thì chăm một đứa, chăm hai đứa hay chăm ba đứa cũng khá giống nhau."
Lưu Nguyệt che miệng nói.
Thẩm Thanh Thanh ngay lập tức bị mẹ chồng trêu đến đỏ mặt, ngập ngừng vài tiếng nhưng vẫn không :
Thẩm Thính Văn ng or OuF Server nano : chuyện, quả thật anh ây và Thẩm Thanh Thanh có ý định sinh đứa thứ hai nhưng hiện tại Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường đã phải chịu rất nhiều áp lực, chăm ba đứa bé thật sự không dễ dàng gì, nếu họ ở nhà thì còn tốt nhưng nếu họ không có ở nhà thì đây thật sự là một vấn đề lớn.
Cũng may là Đại Bảo và Nhị Bảo rất ngoan, chỉ cân là người quen thì sẽ không âm ï, tuy nhiên điêu đó không có nghĩa là mọi chuyện có thể nhẹ nhàng.
Ví dụ như hai đứa bé này rất thích sạch sẽ, đi tiểu xong phải thay tã ngay nếu không chúng sẽ bắt đầu rên rỉ đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Thật ra họ không biết rằng Đại Bảo và Nhị Bảo không phải muốn thay tã mà là cảm thấy mất mặt.
Cũng may là bây giờ đã có thể mua được tã lót, ngoại trừ việc hơi đắt thì hầu như không có ïm—
Nhưng quả thật lä 1uLEESI DIIdI thay rất nhiều lần.
Thẩm Thính Hồng nghiêng người nhìn Đại Bảo và Nhị Bảo kết quả là Đại Bảo chỉ ngước mắt nhìn cô sau đó lại cụp mắt rồi bắt đầu ngây người, Thẩm Thính Hồng không biết đứa bé nhỏ như vậy suy nghĩ cái gì nhưng cô cảm thấy con trai mình thật kiêu ngạo. Vẫn là Nhị Bảo thương mẹ, cô bé nỗ lực cử động tay chân, sau đó nở một nụ cười rất tươi với cô.
Bế Nhị Bảo lên,/Vẫn là con ngoan nhất nhà anh trai con kiêu ngạo lắm, không thèm quan tâm mẹ.'
Thẩm Thanh Thanh ở bên cạnh cười nói,Đúng vậy, chị thấy Đại Bảo nhà chúng ta giống như người lớn thu nhỏ vậy, không muốn quan tâm ai, nhưng lại cho ôm, vừa ngoan vừa kiêu ngạo.'
Nhị Bảo không biết gì vê những điều sát vào mẹ.
Mùi sữa vẫn còn thoang thoảng trên người
Thẩm Thính Hồng, thứ mùi hương đối với Nhị Bảo bé bỏng như một sức hút không thể cưỡng lại.
Nhị Bảo bắt đầu cựa quậy theo bản năng, Thẩm Thính Hồng hiểu cậu bé muốn bú sữa mẹ. Đã lâu rồi Thẩm Thính Hồng không cho bé bú sữa.
Vậy nên, cô bế Nhị Bảo vào phòng ngủ của mình. Phòng ngủ được dọn dẹp hàng ngày nên vẫn rất sạch sẽ. Ngồi xuống giường, Thẩm Thính Hồng bắt đầu cho Nhị Bảo bú sữa.
Nhị Bảo vội vàng lắc đầu, cuối cùng cũng tìm được vị trí bú sữa, ngậm một hơi thật to và bắt đầu mút mát say sưa.
Cái dáng vẻ đó đáng yêu vô cùng, không biết có phải tất cả các bà mẹ đều như vậy hay "-:z= Ì như vậy, Thẩm Thín thấy tình mẫu tử của mình như muốn trào ra, vội vàng tìm khăn giấy để lau, Đại Bảo lại không chịu bú, đúng là mỗi ngày đều lãng phí sữa mẹ mà.
Vừa chặn sữa bên này bị chảy, bên kia Nhị Bảo lại bị nghẹn, Thẩm Thính Hồng luống cuống tay chân.
May sao lúc này Diệp Thận Ngôn bước vào, ôm lấy Nhị Bảo, cho bé nằm sấp trên vai và bắt đầu vỗ lưng cho bé.
Thẩm Thính Hồng bây giờ mới lau dọn được cho bản thân.
Vất vả lắm mới xong, bên trong quân áo cũng ướt một mảng, Thẩm Thính Hồng thật sự dở khóc dở cười.
May sao vật tư chuẩn bị trước khi xuyên không khá đầy đủ, đồ dùng cho mẹ và bé cũng nhiều, miếng lót thấm sữa cũng đã chuẩn bị sẵn, dạo này cô cũng dán, nhưng vẫn phải thay rất thường xuyên, không E=== ra ngoài.
Thay quần áo xong đã mất nửa tiếng, Thẩm Thính Hồng hơi chán nản/Vừa rồi trông em luống cuống thật."
Diệp Thận Ngôn hơi xót xa, Vợ ơi, hay là mình cai sữa cho con luôn đi? Dù sao ăn sữa bột Nhị Bảo cũng ăn được."
Nhị Bảo trong lòng mẹ,'Ba ơi, ba có biết mình đang nói gì không vậy? Không phải bố nói yêu con gái nhất sao? Sao giờ lại trọng nam khinh nữ như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận