Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 281 - Trân Đia Hoành Tráng

Chương 281 - Trân Đia Hoành TrángChương 281 - Trân Đia Hoành Tráng
Chương 281 - Trận Địa Hoành Tráng
Vê phân những thanh niên sắp kết hôn và những người chưa lập gia đình, họ thực sự gân như ghét Diệp Thận Ngôn.
Nói cho tôi biết, anh kết hôn thì kết hôn thôi chứ. Sao phải tạo ra trận địa lớn như vậy làm gì cơ chứ, sau này họ sẽ ra sao?
Chưa kể noi gương anh, dù chỉ làm bằng một phần mười thì cũng không ít đi?
Điều này thực sự khiến mọi người không biết phải nói gì.
Ngay cả những người đàn ông đã có gia đình cũng bị bà vợ nhà mình âm dương quái khí.
Đương nhiên, đây hết thảy đều là chuyện sau này, dù sao Diệp Thận Ngôn cùng Thẩm Thính Hồng hiện tại đã nổi tiếng trong thôn, không đúng, bọn họ vốn đã rất nổi tiếng trong thôn.
Phải nói rằng khắp làng trên xóm dưới không tìm được ai như vậy.
Chính vì thế mà Thẩm Bích Liên tức giận không nhẹ vì trước đó cô ta còn khoe khoang trong tối ngoài sáng trước mặt Thẩm Thính Hồng.
Suy cho cùng, hiện giờ Thẩm Thính Hồng đã gả cho một người chân lấm tay bùn, cho dù có cổ tức ở nhà máy thì trong mắt Thẩm Bích Liên đây mãi chỉ là một tên nhà quê.
Rốt cuộc bản thân cô ta sẽ gả cho người ở thị trấn!
Nhưng vừa đem quà đính hôn ra, cô ta liền có cảm giác như bị ai đó bóp mạnh.
Nếu khi kết hôn mà đối tượng của cô ta không thể tặng lễ hỏi hoành tráng như vậy thì không phải cô ta sẽ bị vả mặt rất nặng sao? Phải biết rằng cô ta thường xuyên thổi phông khoe khoang về mình trước mặt người ngoài, còn chế giễu Thẩm Thính Hồng.
Dù người khác nghĩ thế nào, Diệp Thận Ngôn vẫn đánh trống khua chiêng mà đưa sính lễ tới, anh không sợ người khác kiểm tra vì số tiền này được kiếm một cách rất hợp pháp.
Chưa kể những thứ khác, chỉ riêng số tiền xuất quân ban đầu cũng đã đủ để anh làm những việc này. Ngoài ra tổ chức còn cực kỳ nhân đạo, cũng rất quan tâm đến anh cho nên số tiền này sạch hơn tiền của bất kỳ ai khác, không ai có thể nói được gì.
Diệp Thận Ngôn đánh trống khua chiêng như vậy không phải để khoe khoang sự giàu có của mình mà để biến Thẩm Thính Hồng trở thành cô dâu đáng ghen tị nhất, cô gái của anh xứng đáng nhận được những điều tốt nhất. Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường định đưa những phần sính lễ này về nguyên vẹn. Dù sao nhà mới của bọn họ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, bọn họ cũng không sợ hết chỗ để đặt.
Sau đó là gia đình ruột thịt của Lưu Nguyệt.
Lần này cũng rất nhiều.
Trong sáu tháng qua, Thẩm Thính Hồng đã sắp xếp cho các mợ của cô lân lượt đến làm việc trong nhà máy, vốn dĩ cô định sắp xếp cho Lý Tú Tú, nhưng cô ấy không muốn, muốn bảo vệ đứa bé, bọn họ không còn cách nào khác, chỉ có thể bỏ cô ấy đi.
Những người chị dâu khác cũng có vài người, dù sao vẫn công bằng nhất có thể.
Ngoài ra, Tiêu Kiến Phương kiểm soát chặt chẽ việc lựa chọn những người vợ này nên họ không phải là người lười biếng. Họ làm việc cũng rất hiệu quả, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa năm, nhà họ Lưu đã trở nên rất khác so với trước đây.
Sau đó Tiêu Kiến Phương trực tiếp phân gia.
Hiếm có trưởng lão nào nhắc đến chuyện này nhưng Tiêu Kiến Phương lại làm được.
Một phần Lưu Nguyệt cũng góp phần trong đó, mặt khác, ba người cậu của nhà họ Lưu quả đã già rôi. Thậm chí có người đã lên chức ông nội, nếu còn không phân gia thì trên cơ bản sẽ phải ở chung với nhau suốt phần đời còn lại.
Vì thế Tiêu Kiến Phương quyết định phân gia.
Sau phân gia mọi người đều sống riêng cho gia đình nhỏ của mình, giờ không giống trước nữa, mỗi người đều cực kỳ cố gắng. Ngoài ra mỗi tháng đều hiếu kính cho Tiêu Kiến Phương nên cuộc sống của lão phu nhân dễ chịu cực kỳ.
Mà tay nghề may quần áo của Lưu Nguyệt là do một tay Tiêu Kiến Phương dạy, đương nhiên không phải nhiều lời về tay nghề của bà lão.
Tuy rằng bà lão không vào nhà máy, nhưng thỉnh thoảng sẽ tới giúp may quần áo, tất cả quần áo thành phẩm đều coi như là của Lưu Nguyệt.
Tuy nhiên, Lưu Nguyệt không chiếm phần tiện nghi này, chỉ cân Tiêu Kiến Phương làm quân áo, bà sẽ ghi lại rồi đến thời điểm phát lương sẽ trả lại nguyên vẹn số tiền này cho Tiêu Kiến Phương.
Chính vì vậy nên giờ lão phu nhân rất dư dả, lần này Thẩm Thính Hồng kết hôn, bà lão lấy ra hơn 100 đồng, lần này ra tay đúng là hào phóng thật sự.
Lưu Nguyệt không muốn số tiền này, dù trong khoảng thời gian này có tiền mấy ông anh trai hiếu kính, cộng thêm cả tiền làm quần áo nhưng không thể nào đủ 100 đồng được, chắc chắn lão phu nhân đã lấy một phần tiên dưỡng lão của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận