Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 673 -

Chương 673 -Chương 673 -
Chương 673 -
"Thế người đâu rồi hả anh?" Diệp Phái San muốn đi hỏi xem rốt cuộc trong đầu Hách Oánh Oánh là thứ gì.
"Giờ đã bắt cô ta lại, phải để cô ả nếm mùi đau khổ, em đừng có mà đụng vào đấy!" Tịch Quán Dục xoa đầu Diệp Phái San.
Anh không muốn nói cho Diệp Phái San biết mình và anh vợ đã làm gì, chuyện như vậy không nên để Diệp Phái San biết.
Tuy nhiên Diệp Phái San nào phải kẻ ngốc, tính tình của người đàn ông và anh trai mình như nào, đương nhiên cô là người rõ nhất. Chắc hẳn giờ đây Hách Oánh Oánh không được yên thân.
“Anh đừng quá mức là được!" Diệp Phái San chỉ nói một câu vậy thôi.
Tịch Quán Dục cười cười, không tiếp tục chủ đề này nữa, việc Diệp Phái San đoán được không ngoài dự đoán của anh.
Thời gian dần trôi qua, cơ thể của Hách Oánh Oánh đã bị rắn và côn trùng cắn đến mức không thể nhận ra. Khuôn mặt mà cô ta vừa yêu vừa ghét kia đã bị hủy hoại.
Thế nhưng cô vẫn không ngất đi, liêu lĩnh chiến đấu với lũ rắn và côn trùng. Cô ta chỉ cần nghỉ ngơi một giây thôi thì sẽ bị những con rắn này ăn thịt.
Ở bên ngoài thôn trang, người đàn ông gần như điên cuồng tìm kiếm cô ta, thế mà chẳng thấy bóng dáng đâu cả. Trong lòng anh ta đột nhiên có một dự cảm chẳng lành, nghĩ đến chuyện người mình yêu có thể bị người nhà họ Tịch mang đi, anh ta đột nhiên cảm thấy vô lực. Anh ta không đắc tội nổi nhà họ Tịch, cũng không có khả năng đấu lại được. Ngay cả muốn cứu Hách Oánh Oánh về thì biện pháp duy nhất chính là cầu xin. Ngoại trừ cầu xin, chẳng còn một cách nào khác.
Nghĩ đến đây, anh ta vội vàng bước ra ngoài, nhưng chưa bước được vài bước thì đã bị người vây quanh.
Anh ta đã nhìn thấy người đàn ông dẫn đầu, bản thân từng nhìn thấy người này ở trên báo. Đó là anh trai của Diệp Phái San, Diệp Hoa Lâm.
Diệp Hoa Lâm đã là thiên tài kinh doanh từ hồi còn nhỏ, sau này lớn lên càng không thể coi thường. Đến giờ dưới tay người này, nhà họ Thẩm đã đạt tới trình độ cao hơn, đây là tôn tại mà anh ta hoàn toàn không thể trêu chọc.
“Uỳnh!" Anh ta cũng là người thức thời, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Hoa Lâm, Thật xin lỗi, tôi biết anh nhất định rất tức giận, nhưng tôi vẫn hy vọng anh có thể trả lại cô ấy cho tôi."
Khóe miệng Diệp Hoa Lâm hiện lên một tia giễu cợt,Anh cho rằng mình là aI?"
"Sao tôi phải buông tha cho con đàn bà kia. Không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì giờ cô ta đã bị huỷ dung rồi, như vậy anh cũng muốn sao?”
Người đàn ông khó có thể do dự. Anh ta gật đầu, anh ta thích Hách Oánh Oánh không phải khuôn mặt kia. Dù cô ấy có trở thành thế nào đi chăng nữa, anh ta vẫn sẽ thích.
"Anh đúng là một kẻ si tình, chỉ là một kẻ ngốc. Chậc chậc, sao có thể mù quáng yêu loại phụ nữ đó, nhưng bây giờ đừng nghĩ đến việc lo lắng cho cô ả nữa, cứ lo cho bản thân mình thôi. Chẳng phải anh là người bắt được những con rắn đó sao? Ảnh cũng là anh chụp nhỉ? Người như anh cũng khiến người ta chán ghét đó.'
Diệp Hoa Lâm liếm môi, trong mắt có sát ý. Đã bao nhiêu năm rồi, kể từ khi đến thế giới này, anh vẫn luôn sống thật an ổn. Đây là lần đầu anh có ý định giết người mạnh mẽ như vậy đối với một người bình thường.
Kẻ chủ mưu Hách Oánh Oánh quả đáng ghét, người đàn ông trước mặt cũng đáng ghét không kém. Nếu không có sự giúp đỡ của anh ta, Hách Oánh Oánh không thể nào làm được những việc đó. Vì vậy tuyệt đối không thể buông tha người đàn ông này.
"Anh muốn tôi làm gì?" Người đàn ông cúi đầu.
"Anh xem lại đi, dù sao giết người là phạm pháp, tôi có thể làm gì anh bây giờ?"
Diệp Hoa Lâm không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn người đàn ông đó.
Dù sao anh ta cũng chỉ là một người bình thường, khí tức của Diệp Hoa Lâm lại mạnh mẽ đến mức tâm lý phòng ngự của anh ta bị đánh bại chỉ trong nháy mắt, anh ra ôm mặt bắt đầu khóc.
"Tôi sẽ tự phế một cánh tay của mình để trả giá cho tội lỗi của mình. Cô ấy cũng đã nhận được hình phạt của chính mình, anh có thể thả chúng tôi đi được không?”
Diệp Hoa Lâm nhướng mày, kẻ tàn nhẫn như thế, chỉ một cánh tôi thì chưa đủ. Anh vẫn không nói gì.
Người đàn ông càng ngã xuống, 'Hail Hai cánh tay, tôi cầu xin anh, để tôi đưa cô ấy đi!"
Diệp Hoa Lâm không nói gì, chỉ dẫn người của mình đi. Người đàn ông kia thở phào nhẹ nhõm rồi ngã xuống đất, thế nhưng anh ta biết rõ trong bóng tối nhất định có người đang theo dõi mình. Nếu anh ta không tự phế cánh tay của mình, Hách Oánh Oánh không thể quay vê.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận