Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 56 - Phương Trác ngốc

Chương 56 - Phương Trác ngốcChương 56 - Phương Trác ngốc
Chương 56 - Phương Trác ngốc Thẩm Thính Hồng nhanh chóng trở
vê lớp học của mình, sau đó nhìn
Phương Trác một cách đầy ẩn ý.
Phương Trác thầm lo lắng, chuyện xảy ra hôm nay cậu ta đã nghe thấy. Thẩm Thính Hồng nói mình đã đính hồn, cậu ta cũng nghe nói đối phương là một quân nhân, không nghĩ tới mối tình đầu của mình còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc một cách lãng xẹt như thế này.
Sau khi trở về chỗ ngồi của mình, Thẩm Thính Hồng đưa một mảnh giấy cho Phương Trác.
Phương Trác bối rối mở tờ giấy ra sau đó đột ngột đứng dậy.
"Phương Trác em đang làm gì thế?" Giáo viên dạy toán là một cô giáo tóc ngắn giỏi giang, bình thường rất nghiêm khắc. Nhìn thấy hành động khó hiểu của Phương Trác nên giọng điệu có phần không vui.
"Thưa cô, không có chuyện gì đâu ạ, chỉ là chân em hơi tê nên mới đứng dậy.
Phương Trác không thể tuỳ tiện nói ra nguyên nhân thật sự được, không phải vì cậu ta lo lắng cho thanh danh của Tống Khiết mà là do dính líu đến một cô gái như vậy khiến cậu cảm thấy cả người mình rất bẩn như chưa được tắm vậy.
"Mau ngồi xuống đi, đừng quấy rầy đến các bạn khác trong lớp." Giáo viên toán cũng không nghĩ nhiều, khoảng thời gian này điểm số của Phương Trác tiến bộ rõ rệt, các giáo viên bộ môn cũng thích cậu bé mập mạp hay cười này nên cũng không làm cậu ta khó xử.
Phương Trác chỉ có thể ngồi xuống, sau đó lại trầm lặng nhìn tờ giấy trong tay. Hiện tại trong đầu cậu ta toàn là dấu hỏi chấm, Tống Khiết đó thật sự không có vấn đề gì sao?
Trước đó ở nhà ăn mình đã nói không thân quen gì với cô ta rôi mà, vậy bây giờ cô ta đang làm cái quái gì thế này?
Trên tờ giấy chỉ ghi mấy chữ "Ở văn phòng, Tống Khiết nói cậu là đối tượng của cô ta."
Chỉ mấy chữ ngắn ngủi này thôi cũng đủ khiến cả người Phương Trác cảm thấy rất khó chịu, nếu không phải gặp cô ta ở nhà ăn thì sợ rằng Tống Khiết là ai cậu cũng nhớ không nổi.
Vòng tròn bạn bè của Phương Trác rất nhỏ, vì gia đình của cậu ta điều kiện rất tốt, nhiều bạn bè cũng không chơi với cậu ta thật lòng, tất cả đều có mục đích riêng. Khi còn nhỏ Phương Trác không biết nhưng sau khi lớn lên, cậu đã nhận ra được rất nhiều điều cho hên sau khi lên cấp ba cậu cũng không muốn kết thêm bạn.
Có thể chơi với Thẩm Thanh Thanh và Thẩm Thính Hồng là bởi vì dạo gân đây cậu ta có ý với Thẩm Thính Hồng, mà tính cách của Thẩm Thanh Thanh rất giống con trai, vô cùng trượng nghĩa là một người bạn đáng giá để kết thân.
Mặc dù nhìn Thẩm Thính Hồng có vẻ khó gần nhưng sau khoảng thời gian dài tiếp xúc sẽ phát hiện ra cô là người rất tốt. Phương Trác không có cách nào để không thích cô cả, còn đối với Thẩm Thanh Thanh kia thì họ như hai anh em Vậy.
Trong lớp có rất nhiều học sinh, dù đã học với nhau được hai năm nhưng có rất nhiều người cậu không nhớ tên.
Đừng nhìn cậu ta nói nhiều với Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh, thật ra cậu ta là một người hướng nội, không dám dễ dàng kết bạn vì sợ sự chân thành của mình sẽ trao nhầm người. Vì vậy, cậu ta không thể hiểu nổi hành động của Tống Khiết là như nào.
Hiển nhiên, cậu ta chưa có thời gian nghĩ đến quan hệ nam nữ, rất nhanh thây giáo Trân đến lớp gọi cậu ta.
Phương Trác quay đầu lại nhìn về hướng Thẩm Thính Hồng, sau đó nhấc chân đi đến chỗ thầy giáo Trần.
Giáo viên toán còn nói gì đó với thầy giáo Trân, đại khái là nói nếu không chuyện gì quan trọng thì đừng để Phương Trác ra ngoài. Vốn dĩ môn toán ở cấp ba chỉ cần bỏ qua một tiết thôi thì sau này sẽ rất khó hiểu
Thầy giáo Trần chỉ có thể bất lực nói ngắn gọn vê mức độ nghiêm trọng của vấn đề, cuối cùng giáo viên toán quay sang nhìn Phương Trác với ánh mắt kỳ lạ.
Giáo viên toán rất nghiêm khắc, trong lớp căn bản không có ai dám làm trò gì bởi vì bà ấy như gắn hai mắt mình vào mỗi học sinh vậy, chỉ cần làm một việc nhỏ cũng không thoát khỏi đôi mắt cú vọ của bà ấy.
Đến tận lúc tan học mà Phương Trác vẫn chưa trở lại từ văn phòng, Thẩm Thanh Thanh vẫn luôn vò đầu bứt tai tự hỏi xem chuyện gì đã xảy ra nhưng cô ấy vẫn chưa có cơ hội để nói.
Cuối cùng sau khi ra khỏi lớp, cô ấy gấp gáp chờ không nổi lập tức hỏi Thẩm Thính Hồng để hóng chuyện.
"Thính Hồng, chuyện thây giáo gọi cậu đến văn phòng đã được giải quyết như nào? Còn tại sao Phương Trác cũng được đưa đến văn phòng, chuyện này không liên quan đến cậu ta đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận