Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 321 - Năm Đầu Ăn Tết Ở Nhà Mới

Chương 321 - Năm Đầu Ăn Tết Ở Nhà MớiChương 321 - Năm Đầu Ăn Tết Ở Nhà Mới
Chương 321 - Năm Đầu Ăn Tết Ở Nhà Mới
Xem như Diệp Thận Ngôn đã biết gì đó nên Thẩm Thính Hồng không có bất cứ gánh nặng tâm lý nào. Tuy nhiên, Diệp Thận Ngôn chưa bao giờ hỏi cô về nguồn gốc đồ vật của cô, điêu này khiến cô không được tự nhiên.
Sau khi lấy ra rất nhiều thứ mình không hề mua, Diệp Thận Ngôn vẫn không hỏi, cô không nhịn được nữa.
"Tại sao anh không hỏi em những thứ này từ đâu đến?"
"Muốn nói gì thì nói, em không muốn thì tôi cũng sẽ không hỏi." Diệp Thận Ngôn cười nói.
Thẩm Thính Hồng:...
"Anh không hỏi, em sẽ không nói cho anh, trừ khi anh hỏi thì em mới nói."
Diệp Thận Ngôn không hỏi như cũ, chỉ nhìn Thẩm Thính Hồng với ánh mắt sủng nịnh.
Thẩm Thính Hồng trực tiếp quay đầu lại, cô sợ nếu lại nhìn chằm chằm Diệp Thận Ngôn sẽ mất khống chế mà nói thẳng, thật quá xấu hổ.
Bữa tối đêm giao thừa chỉ có hai người, nhưng họ làm không hê đơn giản, chỉ là khẩu phần ăn tương đối ít, nhưng vẫn có đủ thứ nên có.
Gà, vịt, cá không thiếu món nào.
Chẳng bao lâu nữa sẽ là năm 1976. đây thực sự sẽ là một năm hoàn toàn khác, Thẩm Thính Hồng đã mong đợi năm nay đã lâu.
Nếu như thế giới này không có sai lệch, năm nay chính sách sẽ thay đổi rất nhiều, nhưng cô cũng không dám cam đoan. Rốt cuộc kể từ khi đến thế giới này, tuy rằng mọi thứ không khác gì thế giới trước nhưng người lãnh đạo đã thay đổi nên cô không dám khẳng định. Chuẩn bị xong một bữa ăn thịnh soạn, Thẩm Thính Hồng cũng lấy từ trong không gian ra một bình rượu, đều là tiếng Anh, không phân biệt được là nhãn hiệu gì.
Diệp Thận Ngôn chỉ nghĩ rằng bao bì rất cao cấp, cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng loại rượu này quả thực rất ngon, bởi vì kiếp trước Thẩm Thính Hồng luôn thích uống một chút rượu một mình nhưng cô không uống được rượu trắng, bia cũng không ngon, cho nên chọn rượu vang đỏ, coi như cũng nghiên cứu một chút về rượu vang đỏ.
Kể từ khi biết mình có thể phải xuyên không, cô đã mua một ít cất giữ trong không gian, trước đây cô chưa bao giờ có cơ hội lấy ra, nhưng hôm nay vừa vặn có thể lấy ra uống.
Thẩm Thính Hồng đã thấy ra chuyện mình ngã ngựa, dù gì chuyện đã vậy rồi, Diệp Thận Ngôn cũng đã biết cô không phải Diệp Thận Ngôn trước đây, chỉ là biết cô đến từ nơi nào thôi nên giờ cô lấy đồ nào ra cũng chẳng có bất kỳ áp lực nào.
Vợ chồng son cùng nhau nhấp nháp rượu chờ đợi năm mới đến.
Vừa nói chuyện phiếm vừa chờ đợi khoảnh khắc giao thừa, thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến nửa đêm.
Diệp Thận Ngôn lấy pháo ra đốt, trong thôn có rất nhiều tiếng pháo nổ lách tách, nghe có vẻ náo nhiệt hơn những năm trước.
Thậm chí còn có tiếng reo hò của trẻ em, cho thấy năm mới chắc chắn sẽ khác.
Diệp Thận Ngôn quay trở lại phòng, lấy ra một chiếc hộp gỗ từ trong tủ, bên trên còn có một bao lì xì rất dày.
"Đây là cái gì?" Thẩm Thính Hồng tò mò nhìn qua.
"Bao lì xì màu đỏ là tiền mừng tuổi của em, cũng là toàn bộ thu nhập của tôi trong năm nay, không thể chê ít đâu đấy, thứ bên trong hộp là quà năm mới dành cho em.”
Diệp Thận Ngôn giải thích.
Đây là những thứ mà anh đã chuẩn bị nhiêu ngày, trong lòng anh có chút lo lắng, đây là lần đầu tiên anh dấn thân vào loại chuyện tình cảm này, trong lòng anh cũng có chút bất an, không biết vợ có thích những thứ mình đã chuẩn bị không.
Thẩm Thính Hồng cảm thấy ngọt ngào vô cùng, một người đàn ông ở trong bối cảnh niên đại như vậy mà có thể suy xét đến những chuyện này. Vậy mà đủ khiến Thẩm Thính Hồng vô cùng hạnh phúc, dù trong hộp có thứ gì, cô nghĩ mình cũng sẽ không thất vọng.
Đặt chiếc lì xì màu đỏ sang một bên, cô cẩn thận mở ổ khóa trên hộp gỗ.
Chiếc hộp gỗ này không nhỏ, nhưng lại rất hẹp, cho nên Thẩm Thính Hồng thật sự không đoán được đó là thứ gì.
Nhưng vừa mở ra, cô đã choáng váng.
Thế mà đó là một bộ ly rượu ngọc bích, không thể biết chúng có từ thời đại nào, nhưng tay nghề và màu sắc đều là hàng cao cấp nhất.
Bất kể phía sau thứ này có chuyện xưa gì hay không nhưng chắc chắn bản thân nó có giá trị rất lớn, thậm chí là khôn lường.
Bởi vì tay nghề rất tinh xảo, lúc làm đương nhiên là cực kỳ khó khăn, Thẩm Thính Hồng dùng tay chạm vào, lúc đầu sờ vào có chút mát lạnh, về sau lại cảm thấy rất thoải mái.
Đây quả thực là loại ngọc tốt nhất, rất khó tìm được một khối nguyên liệu lớn để đảm bảo chất lượng mỗi chiếc cốc giống nhau đến 90%, chỉ riêng loại nguyên liệu này giá cả chắc chắn không thấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận