Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 312 - Chỉ Là Đưa Con Dao Trắng Vào, Rú

Chương 312 - Chỉ Là Đưa Con Dao Trắng Vào, RúChương 312 - Chỉ Là Đưa Con Dao Trắng Vào, Rú
Chương 312 - Chỉ Là Đưa Con Dao Trắng Vào, Rút Con Dao Đỏ Ra
"Ngày mai giết heo, anh hai, anh có căng thẳng không?" Thẩm Thính Hồng đột nhiên nhìn Thẩm Thính Vũ hỏi.
"Sao phải căng thẳng? Chỉ là đưa con dao trắng vào rồi rút cao dao đỏ ra, không có gì phải lo lắng cả." Thẩm Thính Vũ giơ tay lên làm một động tác.
Mọi người: ...
Tuy có lý nhưng sao khi nói ra từ miệng anh ấy lại đáng sợ đến vậy?
"Ngày mai mọi người sẽ đến xem phải không? Đến lúc đó có thể chứng kiến vẻ cực ngầu của con."
Nhìn thấy anh ấy ngạo mạn như vậy, mọi người đều không đành lòng đả kích anh ấy.
Tuy nhiên, việc giết heo thực sự không phải là vấn đề lớn đối với Thẩm Thính Võ, dù sao anh ấy rất mạnh mẽ, có thể làm nhiều việc dễ dàng hơn những người khác rất nhiều.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Thính Võ đã thức dậy.
Thẩm Thính Hồng đợi trời sáng hẳn mới dậy, mặc dù hôm nay cô định đi xem Thẩm Thính Võ giết heo nhưng vẫn phải đợi một lát, bởi vì còn có rất nhiều việc phải chuẩn bị.
Thời tiết này trời sáng tương đối muộn nên khi Thẩm Thính Hồng thức dậy cũng đã hơn tám giờ.
"Vợ, thật ra em ngủ thêm một lát cũng không sao, không cần phải bắt đầu sớm như vậy." Diệp Thận Ngôn thật sự không biết nên khóc hay cười.
Kể từ khi mùa đông bắt đầu, Thẩm Thính Hồng đều ngủ đến chín giờ mới dậy, hôm nay đúng thật là dậy sớm hơn mọi ngày. "Không phải cân đi xem giết heo sao?" Thẩm Thính Hồng cười nói.
Năm ngoái Thẩm Thính Hồng phát hiện sự thú vị từ việc xem giết heo, năm nay Thẩm Thính Võ tự mình ra tay, nhất định cô phải đi tham gia cuộc vui này.
Không biết cô dậy sớm như vậy cho nên Diệp Thận Ngôn thậm chí còn không có thời gian làm bữa sáng.
Anh đang định làm gì đó để ăn thì bị Thẩm Thính Hồng ngăn lại.
"Em sẽ cho anh ăn thứ khác." Thẩm Thính Hồng nháy mắt với anh.
"Có thứ gì khác cơ chứ?” Diệp Thận Ngôn khó hiểu.
"Anh đi ra ngoài đi để em lấy, rất nhanh sẽ có.' Thẩm Thính Hồng quyết định vẫn thần bí.
Diệp Thận Ngôn không còn cách nào khác là phải rời khỏi bếp.
Thẩm Thính Hồng trực tiếp đun một nồi nước, sau đó lấy từ trong không gian ra bốn gói mì ăn liền, cô biết Diệp Thận Ngôn ăn rất nhiều vì những thứ này cô nhất định phải ăn một gói rưỡi mới đủ no.
Nói đến đây thì phải phàn nàn về mì ăn liên, thứ này thực sự quá đáng, một gói không đủ ăn, hai gói lại thừa.
Tiếp đó cô lấy ra một ít xúc xích giăm bông và những thứ tương tự, sau khi nước sôi, cô cho chúng vào nồi nấu cùng với các gói gia vị.
Ăn thứ như mì gói này cô thích nấu lên ăn hơn, úp mì và nấu mì có mùi vị rất khác.
Thêm một số món ăn kèm mình yêu thích, thực sự ngon tụt lưỡi.
Diệp Thận Ngôn chưa từng được ngửi hương vị nào như này, anh tự cảm thấy mình là người rất thích ăn uống, nếu không anh sẽ không yêu thích tay nghề của Thẩm Thính Hồng như vậy. Ngửi thấy mùi này cũng thấy khá sốt ruột, cũng may Thẩm Thính Hồng nhanh chóng mở cửa bếp nói,Vào ăn mì!"
Diệp Thận Ngôn tung ta tung tăng chạy tới, liên nhìn thấy trong nồi có mì lạ, đây là thứ mà anh chưa từng nhìn thấy trước đây.
"Vợ, đây là cái gì?"
"Mì ăn liên!" Thẩm Thính Hồng đáp.
"Mì ăn liền? Vậy tại sao phải nấu?" Diệp Thận Ngôn lại hỏi.
"Câu hỏi này hay lắm, lân sau đừng hỏi nữa." Thẩm Thính Hồng không nói nên lời.
"Được!"
Bây giờ có đồ ăn ngon thì ai lại bận tâm đến những vấn đề này chứ.
Thẩm Thính Hồng lấy ra phần đủ ăn, phần còn lại thuộc về Diệp Thận Ngôn.
Diệp Thận Ngôn trực tiếp lấy một cái chậu, là loại dùng để nấu ăn, đây là cái to nhất. Nó to hơn mặt Diệp Thận Ngôn rất nhiều, anh đổ toàn bộ mì còn lại vào chậu, còn đổ thêm không ít canh.
Anh hiểu rõ khẩu phần ăn của vợ mình, biết phần còn thừa lại đều là của mình.
Có khá nhiêu món ăn kèm, ngay cả Diệp Thận Ngôn ăn mãi mới hất.
Vốn dĩ anh cảm thấy từng này có nhiều quá hay không, sợ rằng bản thân không ăn hết nhưng cuối cùng anh thực sự đã nghĩ quá nhiều.
Vì món này quá ngon, anh chưa bao giờ được ăn món mì nào ngon đến thế.
"Vợ, đây cũng là từ trên trời hả?"
"Anh đừng đụng đến chuyện riêng của mỹ nữ!" Thẩm Thính Hồng không trả lời vấn đề này.
Nếu khoe khoang quá nhiều, sau này sẽ thực sự xấu hổ phải không? Suy cho cùng, mì ăn liên mới có mặt trên thị trường khoảng hai mươi năm, vấn đề này nên giải thích thế nào đây?
Dù sao cô cũng sẽ không chủ động nói mình có không gian, nhưng cô cũng sẽ không cố ý giấu đi. Nếu Diệp Thận Ngôn đoán được, cô sẽ nói, không đoán được thì quên đi, dù sai vật tư trong không gian cũng để họ sử dụng.
Cả một chậu mì ăn liên lớn đã bị Diệp Thận Ngôn ăn hết, tuy biết mình có thể ăn được nhưng khi tận mắt nhìn thấy vẫn có chút kinh ngạc.
Thẩm Thính Hồng cũng đã no nê, sau khi Diệp Thận Ngôn thu dọn bát đĩa, bọn họ cùng nhau đi đến sân phơi lúa.
Vẫn còn có những người đi tốp năm tốp ba hướng tới bên đó, càng nhiều người đã đến từ sớm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận