Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 99 - Xuất sư bất lợi

Chương 99 - Xuất sư bất lợiChương 99 - Xuất sư bất lợi
Chương 99 - Xuất sư bất lợi
Lúc đầu bà không để lời nói của Diệp Thận Ngôn trong lòng nên chỉ làm đủ số lượng cho thằng bé ăn. Thế mà đến bữa ăn, Diệp Thận Ngôn nhất định phải chia cho mỗi người trong nhà một phần thịt, nếu không thằng bé cũng không ăn.
Cuối cùng cả nhà cũng chẳng còn cách nào khác đành phải ăn, nhưng mọi người vẫn chú ý ăn ít để Diệp Thận Ngôn có thể ăn được nhiêu hơn.
Khoảng thời gian ở lại nhà họ Thẩm, Diệp Thận Ngôn coi như đã hiểu tường tận tính cách của mọi người trong nhà. Tất cả đều là loại người không muốn lợi dụng người khác để chiếm lợi nên cả nhà cứ yên bình ở bên nhau.
Thẩm Thính Hồng nhìn tinh thân của Diệp Thận Ngôn ngày càng tốt, một ngày nọ cô tìm cơ hội một mình vào phòng của Diệp Thận Ngôn. “Diệp Thận Ngôn!"
Diệp Thận Ngôn đang nằm trên giường đọc sách, với tư cách là một quân nhân vì vậy khi Thẩm Thính Hồng tới gần cửa phòng anh đã phát hiện nhưng cũng không nói gì. Thậm chí còn đọc sách như không có chuyện gì xảy ra.
Thẩm Thính Hồng trợn trắng mắt, còn lâu cô mới tin chuyện Diệp Thận Ngôn không phát hiện ra mình nhưng vẫn hô to gọi tên Diệp Thận Ngôn.
Diệp Thận Ngôn buông quyển sách trên tay, Có chuyện gì vậy?”
"Chắc thương thế của anh đã ổn rồi đúng không?" Thẩm Thính Hồng hỏi như vậy là vì nước uống trong nhà và cả nước nấu nướng đều bị cô đổi thành nước giếng trong không gian. Cho dù hiệu quả không bằng uống trực tiếp nhưng theo lý thuyết thì chắc hẳn Diệp Thận Ngôn đã dần ổn định. "Em hỏi như vậy để làm gì?" Trong ánh mắt của Diệp Thận Ngôn tràn đầy sự dò xét.
Anh biết mình bị tổn thương đến mức nào, thật ra lúc đầu khi anh cho rằng Thẩm Thính Hồng là yêu tinh, bản thân anh vẫn cảm thấy hoang đường.
Nhưng thời gian chậm rãi trôi qua, anh bắt đầu hoài nghi. Anh biết rõ khả năng hồi phục của mình, tuy rằng thương thế trước đó không nặng đến mức nguy hiểm đến tính mạng, cũng không phải chuyện gì quá lớn, thật sự thì bị thương như này là chuyện quá đỗi bình thường với một quân nhân như anh.
Chỉ là không hồi phục đến mức nhanh như vậy, đúng vậy, anh đã khôi phục khá nhiều. Càng ở đây, Diệp Thận Ngôn càng cảm thấy nhà họ Thẩm kỳ quái.
Thật ra anh không nghĩ Thẩm Thính Hồng là yêu tinh xấu xa nào đó, nếu thực sự là yêu ma quỷ rừng như trong truyên thuyết thì cô đã sớm hút hết tinh khí hoặc moi tim của anh ra rồi.
Tuy Thẩm Thính Hồng cho anh cảm giác tính tình không được tốt lắm nhưng thật sự tâm tính lại rất tốt.
Chẳng lẽ là một yêu tinh không rành chuyện đời nào ở trên núi chuyển thế?
Mạch não của Diệp Thận Ngôn ngày càng lệch lạc, đúng là loại suy nghĩ "hết cứu"
Thẩm Thính Hồng nghe được câu hỏi của anh, nhất thời nghẹn họng. Cô phải nói gì bây giờ, chẳng lẽ phải nói cho người ta biết tôi cho anh uống thần dược? Người đàn ông này là quân nhân đó, có khi ghét nhất là mê tín dị đoan. Cô cảm thấy chỉ cần mình dám nói ra thì Diệp Thận Ngôn sẽ lôi mình ra phê đấu (1).
(1) Phê đấu là những màn phê phán và đấu tố theo kiểu bạo lực ở Trung Quốc thời đại Mao Trạch Đông nhằm đưa những đối tượng bị gắn cái mác "kẻ thù giai cấp" để người thân của mình làm nhục, tố cáo, đánh đập và tra tấn công khai.
"Anh chỉ cần nói anh ổn hay không ổn thôi!" Thẩm Thính Hồng cảm thấy chỉ cần người đàn ông này ở nhà thì không gian của cô không tài nào phát huy được tác dụng tốt hơn của nó.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian này, người đàn ông này cứ như uống lộn thuốc vậy, cứ luôn "Liếc mắt đưa tình mà nhìn cô.
"Tôi cảm giác mình đã khôi phục tốt hơn nhưng vẫn chưa khỏi hoàn toàn." Diệp Thận Ngôn nói.
Anh nhìn Thẩm Thính Hồng như con mèo đang xù lông, vì vậy cảm thấy rất thú vị khi trêu chọc.
"Tôi.. Anh..' Thẩm Thính Hồng không biết nói gì, cũng được thôi, cuộc nói chuyện phiếm kết thúc tại đây.
Thẩm Thính Hồng quay người rời khỏi căn phòng Diệp Hoài Sơn đang ở, rõ ràng cô cảm thấy tác dụng chữa lành vết thương của nước giếng rất tốt. Cô cực kỳ tự tin với đồ vật lấy từ không gian ra, chắc chắn cái tên đàn ông xấu xa Diệp Thận Ngôn này đang nói dối.
Không biết đến lúc nào người đàn ông này mới rời đi, nhưng không vì vậy mà cổ để cho bữa ăn trong nhà kém đi được. Đồ ăn do người lãnh đạo đưa đến cả nhà họ Thẩm không dám ăn quá nhiều nên hôm nay Thẩm Thính Hồng định lên núi.
Nhìn cái bộ dạng này của Diệp Thận Ngôn, chắc chắn người đàn ông này không thể lên núi được. Ở nhà không thể đào ra được đồ vật nhưng lên núi thì có thể.
Kết quả là đại khái là xuất sư bất lợi, vừa ra cửa đã gặp phải Thẩm Thanh Thanh... Thẩm Thính Hồng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận