Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 209 - Chơ Đen Có Tổ Chức Kỷ Luật

Chương 209 - Chơ Đen Có Tổ Chức Kỷ LuậtChương 209 - Chơ Đen Có Tổ Chức Kỷ Luật
Chương 209 - Chợ Đen Có Tổ Chức Kỷ Luật
Cửa có người canh gác, nhìn hơi giống người ở Bắc Kinh. Đương nhiên Thẩm Thính Hồng đã chuẩn bị kỹ càng, nhờ nhóm người phụ nữ lớn tuổi mà cô nghe được không ít chuyện.
Cô vẫn ăn mặc giống người phụ nữ trung niên, đeo thêm một chiếc sọt lấy từ trong không gian ra ở trên lưng. Bên trên đó được che bởi một miếng vải lớn, căn bản không thể nhìn được bên trong có cái gì. Trả một hào, liên nghe thấy người canh cửa hỏi,/'Ám hiệu!"
Thẩm Thính Hồng không nói một lời.
Một lát sau, người nọ liên đưa cô vào, đúng vậy, ám hiệu của nơi này chính là không có ám hiệu, đúng là kỳ lạ thật.
Tìm một vị trí, Thẩm Thính Hồng bắt đầu chờ đợi người mua của mình. Thấy mọi người đều đĩnh đạc bày bán đồ vật của mình ra, cô cũng nhập gia tuỳ tục, trực tiếp kéo miếng vải trên miệng sọt ra.
Cô chỉ vừa mở ra đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
Bên trong tất cả là gà, vịt và ngỗng đã xử lý sẵn.
Không có cách nào khác, mấy thứ này thật sự đẻ trứng quá nhanh.
Đẻ trứng còn chưa tính, chúng nó còn muốn này kia. Giờ ấp ra một đống con con nên Thẩm Thính Hồng trực tiếp làm thịt rất nhiêu, dù sao số trứng còn sót lại trước đó cũng đủ cho gia đình họ ăn mấy năm liền.
Có cả con cái và con đực, nếu tính tất cả các giống cùng nhau thì phải hơn hai mươi con.
Mọi người cũng không biết làm sao mà một người phụ nữ như Thẩm Thính Hồng có thể mang nhiều đồ vật như vậy vào, mà họ cũng kệ thôi. Vào chợ đen thì phải tuân thủ quy tắc của chợ đen, chỉ cân người quen thuộc nơi này liên biết. Vĩnh viễn không được có tâm tư giết người cướp của ở chợ đen này, thậm chí là chợ đen thuộc sở hữu của Bắc Kinh bởi vì nếu có tâm tư đó sẽ phải nhận lấy kết cục thảm hại hơn.
Chỉ cần nộp phí vào cửa thì sẽ nhận được sự bảo vệ của chợ đen.
Càng khủng bố hơn chính là, người ta đồn rằng tất cả chợ đen ở Bắc Kinh đều được điều hành bởi một người. Không ai biết anh ta là ai tin đồn còn chưa được xác nhận, nhưng cũng chưa có ai đứng ra bác bỏ, dù sao thì người này chắc chắn cực kỳ khủng bố.
Mọi người đều là dân đen bình thường, giỏi giang hơn thì là người buôn bán, đương nhiên không muốn trêu chọc nhân vật như vậy.
Chính vì vậy lúc nhìn thấy Thẩm Thính Hồng lấy đồ ra, bọn họ chỉ muốn nhanh chóng mua, nếu chậm chân có lẽ không mua được qgì.
"Em gái, gà mái này của em bán thế nào?" Có một bác gái dẫn đầu đi đến bên người Thẩm Thính Hồng, nhỏ giọng hỏi.
Thẩm Thính Hồng phát hiện ra một cảnh tượng rất thú vị, mặc dù phía sau có rất nhiều người muốn mua nhưng họ cũng không chen chúc chen chúc, làm âm ï mà thay vào đó là lặng lẽ xếp hàng, rất ngăn nắp và kỷ luật.
Những người khác cũng có tình huống tương tự, điều này rất thú vị.
Mọi người đều hạ thấp giọng nhất có thể, bản thân Thẩm Thính Hồng cũng cho rằng như vậy là tốt, xem ra những người quản lý khu chợ đen này khá quyên lực.
"Một con gà trống giá sáu đồng, một con gà mái giá tám đồng. Vịt cùng giá với gà, ngỗng đắt hơn, mười đồng." Thẩm Thính Hồng cũng thấp giọng báo giá.
Thật ra so với giá của các nhà khác thì giá của cô khá đắt nhưng mọi người đều nhìn thấy được chất lượng của nó.
Mấy con vật này được nuôi dưỡng trong không gian nên nhìn rất khá, chất lượng tuyệt đối đi đôi với giá cả. Hơn nữa, do uống nước giếng trong không gian nên chất lượng thịt của nó cũng cực kỳ tốt.
Khác không nói, trứng chúng đẻ còn có vị ngon hơn thường chứ nói gì đến thịt.
Mọi người cũng không phải người mù, đương nhiên là nhìn thấy nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến tâm lý muốn mặc cả.
"Có giảm giá không?" Người bác gái đứng đầu hỏi.
Thẩm Thính Hồng chỉ lắc đầu, cũng không nói thêm gì. Nhìn dãy người xếp hàng ở phía sau, giá này đắt thì đắt thật nhưng hình như những người ở đằng sau không có ý định rời đi.
Đặc biệt là con ngỗng béo kia, nhìn nó có vẻ khá nặng. Thật ra mua về có thể ăn thành mấy bữa, căn bản không lỗ được. Vì thế, khẽ cắn môi, bác gái lấy một con ngỗng béo và một con gà mái.
Nếu có tem phiếu quốc gia hoặc tem phiếu đặc biệt thì giá chỉ bằng một nửa. Thẩm Thính Hồng ân cần nhắc nhở.
Nhưng trên thực tế, những người có những tấm tem phiếu như vậy lại không sẵn sàng đổi. Căn bản bởi vì những tấm tem phiếu này dù mua đồ ở đâu cũng được ưu tiên. Đặc biệt là những người đặc công có vé đặc thù, quân sự hoặc là vé của nhà nghiên cứu, tất cả đều rất được hoan nghênh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận