Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 406 -

Chương 406 -Chương 406 -
Chương 406 -
"Không có, là các cậu ấy quá khoa trương thôi. Thẩm Thính Hồng cười nói.
"Nếu đã đến trên tay em thì chúng tôi không quản nữa, tự em dẫn vợ cậu đi bệnh viện kiểm tra đi." Thẩm Thanh Thanh tỏ vẻ thần bí nói.
Diệp Thận Ngôn nghe xong lời nói này thì càng căng thẳng, vội vàng kéo Thẩm Thính Hồng qua, kiểm tra một lượt từ trên xuống dưới, xác định không có bị thương gì mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Đồng thời trong lòng lại càng thấp thỏm, không phải bị thương thì chính là không thoải mái rồi.
"Vậy mọi người về nhà trước đi, trước tiên em cùng Thính Hồng đi một chuyến đến bệnh viện."
Anh vội vàng dẫn theo Thẩm Thính Hồng rời khỏi nơi này, đi thẳng đến bệnh viện.
Lúc này Thẩm Thính Võ cũng không đoái hoài gì mà ngọt ngào như keo sơn với Lý Thắng Nam nữa,Bé út xảy ra chuyện gì vậy?”
"Yên tâm đi, có lẽ không phải chuyện xấu." Thẩm Thanh Thanh cười nói, lúc này còn chưa có kết quả, các cô không nên lộ ra trước.
Nhìn vẻ mặt của ba người không có gì là không đúng, lúc này mọi người mới yên tâm.
Thẩm Thính Võ và Lý Thắng Nam thì đi hẹn hò.
Thẩm Thính Văn và Thẩm Thanh Thanh cũng muốn đi, như vậy thì chỉ còn hai kẻ ăn không ngôi rôi Trương Điêm và Thẩm Hồng Kỳ.
"Thế thì Điêm Điềm à, nếu không chúng ta cũng tìm chỗ đi chơi đi ha?" Phải một lúc lâu sau Thẩm Hồng Kỳ mới nói ra được một câu. Cậu ta biết Thẩm Thính Văn và Thẩm Thính Võ đều lần lượt dẫn người con gái của mình rời đi chính là cho cậu ta một cơ hội, nếu đã thế này còn không biết cố gắng thì chính là vấn đề của mình rồi.
"Đi thôi!" Trương Điềm Điềm thâm bật cười, nhưng không có từ chối, bọn chị em đều là hoa đã có chủ, nếu mình cô ấy cô đơn thì có phải là có vẻ lạc quẻ với đám đông rôi không?
Thẩm Hồng Kỳ không ngờ rằng cô ấy sẽ đồng ý sảng khoái như vậy, trong lúc nhất thời vui vẻ đến mức không biết phải làm sao cho phải, hai cánh tay xoa qua xoa lại, trông vô cùng căng thẳng.
Dáng vẻ này của cậu ta trái lại chọc cho Trương Điêm cười rộ lên, nhưng trên mặt cũng hiện ra chút đỏ ửng khả nghi.
Trên đường đi cảm xúc của Diệp Thận Ngôn đều không quá tốt/Vợ à, tóm lại là em không khỏe ở đâu, em nhanh cho anh nghe thử chút đi."
"Em cũng không phải bác sĩ, sao biết bản thân xảy ra chuyện gì?"
Khóe miệng Thẩm Thính Hồng cong nhẹ, cũng không nói thẳng tình huống của mình. Thực ra bây giờ mà nói cho anh biết cũng không phải không thể, nhưng cô lại muốn nhìn thấy phản ứng khi anh tận mắt nhìn thấy kết quả kiểm tra.
Cũng may bệnh viện cách trường học cũng không xa, chỉ thoáng là đến đó, Diệp Thận Ngôn đi đăng ký, Vợ à, chúng ta đặt phòng nào?"
"Khoa phụ sản." Thẩm Thính Hồng chớp chớp mắt, ném ra một quả bom nặng ký.
Diệp Cẩn Ngôn lại không phải kẻ ngốc, dĩ nhiên hiểu rõ khoa phụ sản là chỗ làm gì, lập tức đứng ngây ngốc tại chỗ.
"Choáng váng rồi hả?" Thẩm Thính Hồng đưa tay huơ huơ trước mặt Diệp Thận Ngôn, ra hiệu anh hoàn hồn lại, Mau đi đi
Diệp Thận Ngôn bất chợt phản ứng lại, khóe miệng ngoác tận mang tai,'Ôi, vợ à, em ngồi xuống đây đi, đừng chạy lung tung, anh đi liên đây."
Diệp Thận Ngôn vội câm theo thẻ đăng ký chạy đi sau đó nhanh chóng về lại bên cạnh Thẩm Thính Hồng, cẩn thận đỡ cô đi vào phòng phụ sản khám bệnh.
Dáng vẻ căng thẳng kia còn hơn cả mấy người Thẩm Thanh Thanh nữa.
"Vợ à, em có không khỏe ở đâu không, đứa nhỏ có quấy em không?" Diệp Thận Ngôn nhỏ giọng hỏi.
Thẩm Thính Hồng dở khóc dở cười, vẻ mặt hết nói nổi nhìn anh,'Đứa nhỏ cũng chỉ mới là một hạt đậu thôi, sao có thể quấy em được, chỉ là lúc ăn cơm trưa em có hơi buồn nôn. Thanh Thanh nói có thể em mang bầu rồi, không phải còn chưa kiểm tra sao? Cũng không chắc chắn là em mang bầu."
Diệp Thận Ngôn không nói gì, chắc chắn là có thai rồi, từ trước đến nay cơ thể vợ anh luôn rất tốt, cộng thêm hiệu quả của giếng nước kia rất thần kỳ, ngay cả vết thương của anh cũng có thể trị khỏi, sao vợ anh có thể xuất hiện tình trạng buồn nôn khó hiểu như vậy được.
Đằng trước còn hai người nữa, chỉ chờ trong chốc lát mới gọi đến tên bọn họ, Diệp Thận Ngôn vội vàng đỡ vợ mình vào trong.
"Không khỏe ở đâu?" Một câu không có chút biểu cảm gì khác, bác sĩ hỏi thăm.
"Bác sĩ à, làm phiên kiểm tra giúp xem vợ tôi có mang thai không?”
"Ừm, vậy đi xét nghiệm máu đi!" Bác sĩ lập tức đưa ra một tờ đơn. Lúc nhìn Thẩm Thính Hồng lấy máu, mặt Diệp Thận Ngôn đã nhăn nhúm hết lại, trước kia anh còn bị thương chảy máu nhiều hơn cái này nhiêu, nhưng anh chưa từng cảm thấy màu đỏ của máu chướng mắt đến vậy.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận