Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 575 -

Chương 575 -Chương 575 -
Chương 575 -
"Con còn phải đi học." Đại Bảo thở dài, làm trẻ con thật sự quá khó khăn, bây giờ cậu mới học cấp hai, những thứ học được đều là kiến thức trẻ con. Cậu không muốn học nhưng em gái cứ nhất quyết kéo cậu đi cùng, thật sự rất bất lực.
"Ba sẽ nói chuyện với cô giáo của con, dạo này con cứ ở nhà tự học là được.
Mắt Đại Bảo sáng lên, cuối cùng thì cũng không phải đi học cùng một lũ trẻ con học những thứ giống nhau nữa, thật sự chẳng có chút thử thách nào.
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn cuối cùng cũng có thể làm cặp ông bà chủ bàng quan. Hiện tại cả hai đều đã gần bốn mươi tuổi, những năm gần đây vẫn chưa thực sự được thư giãn. Hai vợ chồng quyết định lần này sẽ đi xa một chút, mắt không thấy thì tim không phiền, dứt khoát thẳng tiến ra nước ngoài.
Kiếp trước Thẩm Thính Hồng đã muốn đến Xứ sở chùa vàng, kết quả là cứ lướt mạng lại thấy một số video cắt thận, cuối cùng lại không dám đi, lần này chắc chắn phải đi chơi một vòng cho đã.
Xứ sở chùa vàng bây giờ vẫn chưa giống như đời sau, ngành du lịch vẫn chưa phát triển như vậy, nhiều nơi vẫn còn nguyên sơ. Thẩm Thính Hồng có chút phấn khích, chỉ có điều ngôn ngữ có thể hơi rắc rối.
Giờ đã là năm 91, Trung Quốc đã có nhiều thay đổi lớn.
Lần đi này, Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn không mang theo ai. Ngày họ dự định nghỉ hưu đã đến gần, sau nhiều năm phấn đấu, họ đã có đủ vốn để đi du lịch vòng quanh thế giới. Sau khi hai vợ chồng đi, mọi việc trong nhà cơ bản đều do Đại Bảo và Lưu Nguyệt lo liệu. Những năm gần đây, nhờ học hỏi từ con gái và con rể, Lưu Nguyệt dù đã ngoài sáu mươi nhưng vẫn là một nữ cường nhân chính hiệu.
Khi biết anh trai sắp tới sẽ không đến trường, Nhị Bảo tức là Diệp Phái San, đã chu môi rất cao.
"Diệp Hoa Lâm, sao nhóc không đi học chứ!"
"Đã nói bao nhiêu lần rồi, phải lễ phép một chút, gọi là anh!" Đại Bảo gõ nhẹ vào đầu Nhị Bảo.
"Sau này chỉ có mình em đi học thôi sao?" Diệp Phái San rơm rớm nước mắt.
Diệp Hoa Lâm chỉ thấy đau đầu,Anh không có việc sao? Ba mẹ đều ởi rồi, công ty cần anh."
"Anh mới bao nhiêu tuổi mà đã đòi quản lý công ty rồi?"
Diệp Phái San dùng tay ra hiệu.
Sắc mặt Diệp Hoa Lâm lập tức tối sâm/Em đừng đắc ý."
Hai năm nay, Diệp Phái San cao lên rất nhanh, thậm chí còn cao hơn anh trai Hoa Lâm nửa cái đầu, nhóc thường xuyên lấy chiều cao ra để nói chuyện. Mỗi lần như vậy, Hoa Lâm đều tức đến nghiến răng.
"Sự thật là vậy mà, không biết còn tưởng em là chị gái cơ." Phái San rất đắc ý.
Hoa Lâm không nói gì, chỉ đẩy Phái San vào trường, Học hành cho tử tế."
Phái San:...
Đợi Hoa Lâm đi rồi, Phái San mới vào trường.
'San San, sao anh trai cậu không vào vậy?
Một nữ sinh thở hồng hộc chạy đến trước mặt Phái San.
"Anh ấy tạm thời không đi học, nhà có việc, ba mẹ tớ đi chơi rồi, phải đợi một thời gian nữa anh tớ mới đi học.'
Phái San giải thích rất có kiên nhẫn.
Khuôn mặt nữ sinh thoáng hiện vẻ thất vọng,Thế à, không biết anh trai cậu khi nào mới đi học lại nhỉ."
"Tớ cũng muốn biết lắm." Phái San nhún vai.
Những chuyện như thế này không ít, Diệp Hoa Lâm và Diệp Phái San có thể nói là hội tụ mọi ưu điểm của Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn, dù mới mười hai tuổi nhưng đã rất đẹp trai xinh gái.
Trưa hôm đó, Thẩm Phái Toàn tìm đến, Diệp Phái San và Diệp Hoa Lâm mới vào cấp hai, còn cô bé đã là học sinh lớp tốt nghiệp.
"Nhị Bảo, đi ăn cùng chị đi." Thẩm Phái Toàn mười lăm tuổi đã ra dáng thiếu nữ, rất xinh đẹp.
Đừng nói đến những nam sinh lớp tám mới lớn, ngay cả những học sinh lớp sáu khi nhìn thấy cô bé cũng không khỏi đỏ mặt.
Tất nhiên, lớp của họ còn có một bảo bối của trường, đó chính là bạn học Diệp Phái San.
Cô bé rất xinh đẹp nhưng trên khuôn mặt vẫn còn nhiều nét trẻ con, Thẩm Phái Toàn và cô bé trông hoàn toàn khác nhau.
"Chị ơi, đừng gọi em bằng tên ở nhà lúc trên trường nữa.”
Diệp Phái San bĩu môi, chỉ vì họ thường gọi tên ở nhà của mình nên bây giờ nhiêu bạn học trong lớp cứ liên mồm gọi là Nhị Bảo Nhị Bảo, nghe chẳng hay chút nào.
"Em vốn là Nhị Bảo mài!" Thẩm Phái Toàn cười nói. Diệp Phái San tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận