Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 318 - Thu Hoạch Tràn Đầy

Chương 318 - Thu Hoạch Tràn ĐầyChương 318 - Thu Hoạch Tràn Đầy
Chương 318 - Thu Hoạch Tràn Đây
Không biết thứ này đến từ đâu, dù sao mấy người Thẩm Đại Cường đã sống ở đây mấy chục năm, mà đây là lân đầu tiên bọn họ nhìn thấy thứ này ngoài tự nhiên, chẳng lẽ dã thú trong núi đều dễ bắt như vậy sao?
Đếm được tổng cộng có bốn con dê, trong sọt của mấy người cũng có rất nhiêu gà rừng và thỏ rừng, đặc biệt là thỏ rừng, không biết những người này phải phá bao nhiêu tổ thỏ mới có được nhiều thỏ rừng như vậy.
Thật sự quá nhiều!
"Cha, cha nhìn thấy rôi đấy, lần này bọn con thu hoạch được rất nhiều, nếu không, cũng sẽ không đợi đến bây giờ mới xuống núi, lỡ như xuống sớm quá bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao?" Thẩm Tiểu Binh bắt đầu đắc ý, hoàn toàn không còn vẻ hèn nhát như khi bị Thẩm Đại Dũng dạy cho một bài học nữa.
"Nói cách khác, mấy đứa có thể đã xuống từ lâu, nhưng lại đợi đến bây giờ ở trong núi mới xuống?" Thẩm Đại Dũng nắm được mấu chốt.
Thẩm Tiểu Binh gật đầu liên tục.
"Được!" Thẩm Đại Dũng bây giờ không tìm được lỗi, những thanh niên này đều có chủ ý của mình.
Lần này bọn họ mang về nhiều như vậy là nhờ Diệp Thận Ngôn xuất lực nhiều nhất cho nên nhà họ để lại hai con dê.
Thẩm Hồng Kỳ và Thẩm Hồng Binh lấy lại một con, Thẩm Tiểu Binh cũng có thể giữ lại một con, những thứ nhỏ nhặt còn lại đều chia theo đầu người.
Thành thật mà nói, Thẩm Đại Dũng có chút xấu hổ vì đứa con út của mình nhỏ nhất mà lại được chia một con dê nên nói, "Chắc chắn Tiểu Binh nhà tôi không xuất lực nhiêu bằng Hồng Binh và Hồng Kỳ. Để cho thằng bé nguyên một con dê thì không được hợp lý, hay để một nửa con cho Hồng Kỳ và Hồng Binh."
Thẩm Hồng Binh và Thẩm Hồng Kỳ xua tay liên tục, có chút đỏ mặt,'Chú, chú chỉ nói đùa thôi, tiểu Binh rất mạnh mẽ, ngược lại hai anh em chúng cháu không giúp gì nhiều."
Người làm cha như Thẩm Đại Dũng khá ngạc nhiên, lại quay ra nhìn mấy người Diệp Thận Ngôn, thấy họ không hê phản bác những gì Thẩm Hổng Binh nói, lúc này mới tin đó là sự thật.
Cũng là lần đầu có chút hiểu biết với con trai nhà mình, ở nhà nó thường nói muốn theo chồng chị họ đi học võ gì đó, vì chiêu cậu bé, ông ấy không ngăn cản, chỉ là không ngờ nó lại học ra trò.
Lúc này mọi người trong làng đều đã ngủ nên mọi người thu dọn đồ đạc và vê nhà. Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn sợ phiền toái nên đã để hết con mồi ở đây.
Ban đầu, Lưu Nguyệt muốn họ mang đi nhưng Diệp Thận Ngôn nói dù gì họ cũng ăn cơm ở đây, mang đi mang về rất phiên phức.
Những lời này không những không khiến Lưu Nguyệt không vui mà còn khiến bà mỉm cười, người con rể này vẫn luôn như vậy, rất hiểu chuyện, sẽ không để bọn họ phải chịu thiệt.
Hầu hết đàn ông đều không thích vợ ngày nào cũng về nhà cha mẹ đẻ, ngay cả khi họ sống cùng thôn. Thứ nhất, họ lo lắng vợ sẽ lén lút chu cấp cho gia đình cha mẹ, thứ hai, họ sợ người ngoài sẽ bàn tán, nhưng Diệp Thận Ngôn không bao giờ như vậy.
Đôi khi Thẩm Thính Hồng bận rộn không có thời gian, Diệp Thận Ngôn sẽ một mình chạy đến nhà họ Thẩm, điều này khiến Thẩm Thính Hồng thường nói rằng mấy người Lưu Nguyệt không phải gả con gái mà là sinh con trai.
Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường rất vui vẻ, con rể không hề khách khí mà thực sự coi họ như cha mẹ ruột của mình.
Cũng đã muộn như vậy, Thẩm Thính Hồng vốn quen đi ngủ sớm kể từ khi đến thế giới này cũng cảm thấy buồn ngủ nên cô và Diệp Thận Ngôn về nhà trước, những chuyện đó để mai xử lý sau, dù sao với thời tiết này, để một ngày sẽ không hỏng.
Sau khi vê nhà, Diệp Thận Ngôn kéo Thẩm Thính Hồng ôm hôn, nâng cô lên cao, xin khen ngợi.
Mặc dù Thẩm Thính Hồng cảm thấy dở khóc dở cười nhưng cô vẫn làm theo ý chồng mà khen anh một lần.
Được khen ngợi đến lâng lâng, người đàn ông như được xua tan hết mệt mỏi, còn lôi kéo cô đi vận động một phen. Cuối cùng vẫn là Thẩm Thính Hồng không nhịn được mắng chửi thì Diệp Thận Ngôn mới đẩy nhanh tốc độ giải quyết vấn đề.
Ngày hôm sau đến nhà họ Thẩm, cả hai con dê đều đã được xử lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận