Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 156 - Tin đồn nhảm nhí

Chương 156 - Tin đồn nhảm nhíChương 156 - Tin đồn nhảm nhí
Chương 156 - Tin đồn nhảm nhí
Đều là người nhà sớm chiều ở chung với nhau từ tấm bé, dù là Thẩm Thính Hồng hay là Thẩm Thính Võ thì chỉ cần nhìn thoáng qua cũng hiểu được cảm xúc của anh mình.
Thẩm Thính Hồng đến bên cạnh Thẩm Thính Văn rồi nói "Có chuyện gì vậy anh?"
Thẩm Thính Văn mấp máy môi nhưng có lẽ anh ấy không biết phải bắt đầu nói chuyện này từ đâu.
"Có chuyện gì muốn nói cứ nói đi, chúng ta là người một nhà, anh làm như thế có thể khiến bọn em buồn lòng đó." Thẩm Thính Hồng bĩu môi, cố ý nói.
Làm sao mà Thẩm Thính Văn chịu nổi việc em gái nghi ngờ mình, vội vàng giải thích,'Không phải thế, chẳng qua là anh gặp phải chuyện khiến mình không vừa lòng. "Có gì không vui thì cứ nói ra để em thấy vui vẻ." Thẩm Thính Võ thiếu đánh mà vỗ vào cánh tay Thẩm Thính Văn."
Thẩm Thính Văn: Đứa em trai này không nên ở đây lâu!
"Cút sang một bên đi!" Thẩm Thính Văn đẩy tay Thẩm Thính Võ ra.
"Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra thế anh?" Thẩm Thính Hồng cũng cực kỳ tò mò.
Tính cách của Thẩm Thính Văn rất tốt, rất hiếm khi thấy anh ấy tức giận như này.
V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
"Chuyện là... là một thanh niên trí thức xuất thân từ giáo đoàn thanh niên có học, quấy rây muốn hẹn hò với anh. Trước đây anh đã từ chối chuyện này rồi nhưng không biết gân đây có chuyện gì mà bên ngoài lại truyên ra tin đồn nhảm nhí của anh với cô ta." Lúc nói đến chuyện này, mặt Thẩm Thính Văn xanh như tàu lá chuối. "Trước đây anh có dứt khoát từ chối không?" Thẩm Thính Hồng cau mày hỏi.
Nếu như vậy, chuyện này có thể lớn hoặc nhỏ, nếu nói theo cách lớn chuyện thì chính là quan hệ nam nữ có vấn đề, bây giờ mọi việc vê phương diện này đều rất nghiêm ngặt.
Nói thẳng ra, nếu mối quan hệ giữa hai người này bị mọi người hiểu lầm, đàm tiếu là điều khó tránh khỏi. Nếu cứ khăng khăng giữ mối quan hệ này, có thể Thẩm Thính Văn sẽ bị ép lấy người khác.
"Đúng vậy, cô ta cũng dạy ở trường tiểu học trong thôn nên bọn anh thường xuyên chạm mặt nhau. Trước đây không biết cô ta cố ý hay vô tình tiếp cận anh nhưng lúc đó anh cũng không để ý lắm nhưng vẫn luôn duy trì khoảng cách với cô ta. Sau này cô ta đến tìm anh, nói là muốn hẹn hò với anh nhưng anh không đồng ý. Lúc đó anh còn cho rằng chuyện này đã xong nhưng không ngờ tới tin đồn nhảm nhí lại lan rộng như vậy.
Thẩm Thính Văn vẫn chưa nghĩ đến chuyện hẹn hò, đây là chuyện mà mọi người trong nhà đều biết.
Hơn nữa, Thẩm Thính Văn là người đàn ông có trách nhiệm, nếu giữa anh và nữ đồng nghiệp đó thực sự có chuyện gì thì bây giờ anh ấy sẽ không nói như vậy, chắc chắn sẽ hào phóng công khai thừa nhận.
"Nhưng trước đó đã bao giờ nghe thấy ai đồn đại những lời này đâu?" Đúng lúc này Lưu Nguyệt cũng đi từ phòng bếp ra, vừa vặn nghe thấy tất cả lời này.
"Mẹ, hôm nay con trở về, nghe thấy có người nói chuyện này, con còn tưởng rằng bọn họ chỉ nói suông thôi." Thẩm Thính Võ nói.
Thẩm Thính Văn cũng nói,Hôm nay con mới biết chuyện này, bình thường con chả bao giờ để ý đến mấy chuyện đàm tiếu ra vào này. Nếu hôm nay bà nội không hỏi thì con cũng không biết chuyện này.'
Lưu Nguyệt nhíu mày, chuyện này đối với con trai bà rất quan trọng, nhưng hai ngày nay bà không có ở nhà, đương nhiên không biết những chuyện này.
"Để mẹ đi gặp bà nội mấy đứa hỏi han một chút đã, thằng cả thằng hai xử lý sạch sẽ gà cho mẹ đi. Hai đứa nhớ đừng để em con làm, hai ngày nay con bé đã rất mệt mỏi rồi.' Dứt lời, Lưu Nguyệt vội vàng chạy ra khỏi cửa.
Hai anh em Thẩm Thính Văn và Thẩm Thính Võ cực kỳ tự giác đi vào phòng bếp.
Lưu Nguyệt cả đường đi nhanh như chớp đến nhà cũ, vừa đến đã vọt thẳng vào cửa.
Nhìn thấy bà đến, đôi mắt của gia đình Trương Tố Cầm gân như lăn ra khỏi bầu trời.
"Ôi chao, vị khách ít đến đây mài" Trương Tố Cầm vừa mở miệng chính là âm dương quái khí.
Vốn dĩ tâm trạng của Lưu Nguyệt đã không tốt rồi, lập tức mắng,'Trương Tố Cầm, chị không nói lời nào cũng không ai xem chị là người bị câm đâu.'
Trương Tố Cầm bĩu môi, đã làm chị em dâu với nhau nhiêu năm như vậy, bà ta nhìn thoáng qua là biết tâm trạng của Lưu Nguyệt không tốt.
Lúc này nhất định phải ăn thuốc súng, không nên khiêu khích thì hơn.
"Mẹ, mẹ có ở nhà không?” Lưu Nguyệt hô to.
Bà nội Thẩm đi từ trong nhà ra,Mẹ có ở nhà, con có chuyện gì sao?"
Lưu Nguyệt liếc nhìn Trương Tố Cầm đang ở trong sân, vì không muốn bà ta tham gia náo nhiệt vì thế liên nói,'Mẹ con mình vào trong rồi nói chuyện đi."
Trương Tố Câm bĩu môi,'Hứ, ai mà thèm nghe chứ!"
Nói thì nói vậy thôi nhưng khi Thẩm Thính Hồng và Lưu Nguyệt bước vào, bà ta vẫn dựng lỗ tai lên muốn hóng hớt.
"Vợ thằng ba, có chuyện gì xảy ra thế?" Bà nội Thẩm cũng không hiểu chuyện gì.
Nói thật, bà lão cũng có chút e ngại với đứa con dâu này. Chủ yếu là bởi vì một khi cô con dâu này không vui, đúng là không thèm nể mặt ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận