Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 196 - Em Nấu Cơm Ấy Hả?

Chương 196 - Em Nấu Cơm Ấy Hả?Chương 196 - Em Nấu Cơm Ấy Hả?
Chương 196 - Em Nấu Cơm Ấy Hả?
Đợi đến lần nghỉ phép tiếp theo của Thẩm Thanh Thanh, cả hai nhà sẽ ngồi lại bàn bạc với nhau, Diệp Thận Ngôn ước họ có thể giải quyết chuyện này nhanh một chút, Thẩm Thính Văn kết hôn xong mới đến lượt anh và Thẩm Thính Hồng.
Hiện tại xưởng đã dân đi vào quỹ đạo, Thẩm Thính Hồng dự định trong vài ngày tới sẽ tuyển thêm một nhóm công nhân mới để bắt đầu chế độ thay ca, luân phiên giữa ca đêm và ca ngày sẽ tốt hơn rất nhiều.
Hai ngày này tạm thời không có chuyện gì xảy ra, vừa lúc có thể nghe được chuyện giữa Thẩm Thính Văn và Thẩm Thanh Thanh.
Vì hôm nay cần mời cả nhà Thẩm Vệ Quân đến ăn cơm nên mới sáng sớm Thẩm Thính Hồng liền tìm cái cớ để ra khỏi cửa, không vì lý do gì khác mà cô sợ Diệp Thận Ngôn chạy tới tìm mình. Suốt khoảng thời gian này, thằng nhãi kia cứ quấn lấy mình mãi thôi, ngay cả cơ hội dùng không gian cũng không có.
Tuy cô không thấy phản cảm, thậm chí còn cảm thấy có đôi chút ngọt ngào nhưng đồ trong không gian cần phải lấy ra. Chẳng hạn như trứng, tuy bình thường nấu cơm cô sẽ thêm một-hai quả nhưng gà ngỗng trong không gian đẻ trứng tài thật sự, giờ cần phải xử lý bớt đi.
Vì vậy cô đã ra ngoài từ sáng sớm, trên lưng vẫn cõng theo một cái sọt như cũ. Cô thay đổi quần áo rất nhiều lân để bán một đống lớn đồ trong chợ đen, trong đó phổ biến nhất là trứng.
Tới khi có trong tay hơn một trăm đồng, Thẩm Thính Hồng mới ngừng bán ra vê.
Cô ra ngoài chỉ để tìm cho đồ vật của mình một lai lịch rõ ràng mà thôi, nên đợi đến lúc tới cửa thôn cô mới mang một con gà mái già và một con vịt đã làm thịt xong xuôi ở không gian để vào sọt trên lưng, đương nhiên không thiếu cá thịt, cô còn lấy thêm một số loại rau dưa trái cây không có trong mảnh vườn sau nhà.
Nếu không giảm bớt gánh nặng cho không gian thì sợ rằng chẳng còn nơi nào để chứa nữa.
Nhưng tạm thời cô vẫn chưa nghĩ ra cách xử lý gia súc trong không gian một cách hợp lý, chỉ có thể thực hiện từng bước một.
Sau khi về nhà, quả nhiên cô thấy Diệp Thận Ngôn đang ở chỗ này. Thẩm Thính Hồng dở khóc dở cười, vì vết thương của anh chưa lành hẳn nên cô vẫn để anh chạy theo mình làm nghiệp vụ. Đến giờ thương thế đã đã tương đối ổn rồi, Thẩm Thính Hồng quyết định phải xúi giục anh xuống đất làm việc mới được. Không phải cô muốn anh chu cấp cho gia đình mình hay gì cả, mà chính là nếu anh đi theo cô cả ngày, cô sẽ thực sự phát điên. Nếu không có bí mật về không gian thì cũng được, nhưng cô lại có một bí mật, với cả cô không phải loại người thấy núi vàng núi bạc trước mắt nhưng không tận dụng.
Đến giờ, Diệp Thận Ngôn chưa biết mình bị vợ tương lai ghét chỉ vì quá dính người.
Cả nhà Thẩm Vệ Quân cũng tới, lần này tới đây còn có con trai của Thẩm Vệ Quân cũng chính là anh trai Thẩm Thanh Thanh - Thẩm Hồng Binh và em trai Thẩm Hồng Kỳ, thậm chí chị gái đã cưới chồng Thẩm Tiểu Thuý cũng trở lại.
Có thể thấy được cả nhà Thẩm Vệ Quân cực kỳ coi trọng chuyện này, may mắn thay đô hôm nay Thẩm Thính Hồng mang về đủ nhiều, bằng không ở đây có nhiều người thế thì thật dễ dàng không đủ ăn.
"Để tôi tới giúp em." Diệp Thận vừa nhìn thấy Thẩm Thính Hồng liên đi tới nhận lấy giỏ, giọng điệu có chút oan ức. Giống như đang trách móc Thẩm Thính Hồng không đợi anh.
Thẩm Thính Hồng không nhượng bộ, để Diệp Thận Ngôn mang đồ vào phòng bếp, sau đó lần lượt đi chào hỏi.
"Con bé Thính Hồng trổ mã ngày càng xinh đẹp." Thẩm Tiểu Thuý cười nói.
Thẩm Tiểu Thuý lớn hơn Thẩm Thanh Thanh khoảng vài tuổi, người chị cả này chứng kiến cả quá trình Thẩm Thanh Thanh lớn lên. Từ nhỏ đến lớn Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh vẫn luôn chơi thân với nhau nên Thẩm Tiểu Thuý rất quen thuộc với cô.
Thẩm Thính Hồng xinh đẹp từ nhỏ, nhưng trong lần trở về này Thẩm Tiểu Thúy nhìn Thẩm Thính Hồng có mà có loại cảm giác không nói nên lời, đó chính là càng xinh đẹp, ăn mặc còn có khí chất tuyệt vời. Sự thay đổi này không thể nói thành lời nhưng đại khái là ngày càng mê người.
"Chị, em làm gì có khoa trương được như lời chị nói, chị cứ ngồi xuống trước đi, để em đi nấu cơm cái đã." Thẩm Thính Hồng hào phóng nói, tuy ngoài miệng khiêm tốn nhưng không khiến người ta cảm giác chút dối trá nào mà chỉ là cảm giác cởi mở.
"Thính Hồng sẽ nấu cơm ấy hả? Hay để chị tới giúp em được không?" Thẩm Tiểu Thuý nói.
Lúc còn ở nhà mẹ đẻ, chị ấy biết được Thẩm Thính Hồng được xem là danh nhân trong giới con gái. Cô được nuông chiều để lớn lên, khác hoàn toàn với số đông con gái mới vài tuổi đã phải giúp người nhà làm việc. Thẳng đến lúc chị ấy gả ra ngoài, cả mười ngón tay của Thẩm Thính Hồng chưa hê bị dính một giọt nước nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận