Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 287 - Đương Nhiên Là Thẩm Thính Hồng

Chương 287 - Đương Nhiên Là Thẩm Thính HồngChương 287 - Đương Nhiên Là Thẩm Thính Hồng
Chương 287 - Đương Nhiên Là Thẩm Thính Hồng!
Tiệc sắp kết thúc, Lưu Nguyệt điều chỉnh lại cảm xúc, nói với Thẩm Thính Hồng, bà thực sự không có ý gì khác, dặn cô đừng suy nghĩ nhiêu. Đến đây sẽ là con của họ, bọn họ vẫn sẽ đối xử với cô như cũ.
Đột nhiên Thẩm Thính Hồng cảm thấy như vậy cũng tốt, như vậy để cô biết Lưu Nguyệt không chỉ yêu thương Ni Nhi nhà họ Thẩm mà còn yêu cô.
Trước đây, cô luôn cảm thấy những thứ mình có bây giờ đều là do nguyên chủ, như vậy cũng khá tốt, ít nhất có người biết cô là "Thẩm Thính Hồng" mà vẫn tình nguyện yêu bản thân cô như trước.
Đợi một lúc, Diệp Thận Ngôn quay lại, anh uống đến say khướt bị Thẩm Thính Võ kéo vào. Vẻ mặt Thẩm Thính Võ rất đắc ý,'Bé út, nói đến uống rượu, tên nhóc này không bằng anh hai của eml"
Đúng, chính anh ấy là người đã chuốc say Diệp Thận Ngôn, dù mối quan hệ giữa hai người có tốt đến đâu thì hôm nay, Diệp Thận Ngôn đã bắt cóc cô bé mà anh luôn yêu quý, nói gì thì vẫn phải trả thù mới được.
"Được, được, anh là nhất, được không?" Thẩm Thính Hồng quả thực dở khóc dở cười.
Lúc này Thẩm Thính Võ cũng chú ý tới hốc mắt của Thẩm Thính Hồng có chút đỏ lên”
"Em gái, em sao vậy? Ai làm em không vui à?”
"Em không có không vui, chỉ là em quá vui mừng mà thôi." Thẩm Thính Hồng cười nói.
"Được rồi, nếu tên nhóc này dám ức hiếp em thì cứ nói cho anh biết, anh sẽ đánh nó cho." Thẩm Thính Võ vung nắm đấm.
Tuy Thẩm Thính Võ khờ khạo nhưng đối xử với người nhà rất tốt, mà yêu thương cô em gái nhỏ này từ tận đáy lòng.
"Được rồi, có anh ở đây, nhất định anh ấy sẽ không dám khinh thường em." Thẩm Thính Hồng cười nói.
Lúc này, Diệp Thận Ngôn vốn đã say bất tỉnh nhân sự đột nhiên nói, Tôi bắt nạt ai thì được chứ tuyệt nhiên không khinh thường tiểu tiên nữ."
Hả?
Tiểu tiên nữ là cái quỷ gì vậy?
Sau khi Thẩm Thính Võ ra khỏi phòng, Thẩm Thính Hồng bắt đầu tra hỏi Diệp Thận Ngôn. Không biết trong lòng thằng nhãi này có bạch nguyệt quang nào không, tiểu tiên nữ cơ đấy, gọi cũng thân thiết quá cơi
"Tiểu tiên nữ là ai?' Thẩm Thính Hồng hỏi bên tai Diệp Thận Ngôn.
"Tiểu tiên nữ chính là Thẩm Thính Hồng!" Diệp Thận Ngôn ợ một tiếng trả lời.
Thẩm Thính Hồng sửng sốt: "Tại sao Thẩm Thính Hồng lại là tiểu tiên nữ?”
"Nấc - Cô ấy xinh đẹp, là vợ tôi, còn giỏi giang nữa, biết cách biến ra rất nhiều đồ vật. Nấc- tôi đã biết! Nấc- chỉ là không dám nói, sợ tiểu tiên nữ tức giận.
Thẩm Thính Hồng: ... Hôm nay là một ngày điên rô.
Cô chợt nghĩ, Lưu Nguyệt đã biết thân phận của mình, cũng không biết Diệp Thận Ngôn có biết hay không, liền ngập ngừng hỏi.
"Vậy anh thích Ni Nhi nhà họ Thẩm hay Thẩm Thính Hồng?”
"Nấc - Đương nhiên là Thẩm Thính Hồng!" Nói xong, Diệp Thận Ngôn nghiêng đầu ngủ thiếp đi.
Thật ra Thẩm Thính Hồng cũng không hỏi gì bởi Ni Nhi nhà họ Thẩm chính là Thẩm Thính Hồng, Thẩm Thính Hồng chính là Ni Nhi nhà họ Thẩm, cô không chắc liệu Diệp Thận Ngôn có thể nhận ra hay không.
Vốn dĩ chiều nay Diệp Thận Ngôn dự định nghỉ ngơi nhìn kỹ vợ một chút. Đã hai ngày không gặp, anh chỉ gặp cô một lát khi cô đón dâu, sau đó lại bận bịu đủ việc.
Kết quả ngược lại, hai ông anh rể thay phiên nhau ra trận, ngay cả đám người Tôn Tiểu Long cũng không nghỉ. Thật ra tửu lượng của anh không kém nhưng lại không thể chống đỡ lại được.
Anh đã say trước cả khi nhìn thấy vợ mình.
Đến mãi gần bữa tối Diệp Thận Ngôn mới tỉnh dậy, hiện tại tiệc rượu tổ chức vài buổi trưa, không tổ chức vào buổi tối nhưng người nhà họ Lưu, cả nhà Thẩm Vệ Quân và cả người bên nhà cũ gia đình họ Thẩm vẫn ở lại.
Ngay cả Thẩm Đại Lực và Trương Tố Cầm, cả gia đình bốn người cũng ở đây liếm mông. Không vì lý do gì khác ngoài ở đây có nhiêu đồ ăn ngon. Tuy phần lớn là đồ ăn thừa nhưng đây đều là thứ tốt mà ở nhà mình không ăn được.
Bởi vì là ngày vui của Thẩm Thính Hồng nên dù Lưu Nguyệt cảm thấy không thoải mái cũng không đuổi người đi. Nếu hôm nay là ngày thường, một nhà bốn người sẽ không được phép tiến vào trong căn nhà này.
Như đã nói, bê ngoài bà oán hận không phải vì sự việc xảy ra trước đó, đã lâu như vậy, nếu còn ôm giữ thì có vẻ hơi keo kiệt.
Nhưng hoàn toàn không phải như vậy, kể từ khi phát hiện ra sự phát thường bà liên biết Ni Nhi của mình không còn nữa. Làm sao bà có thể tha thứ cho gia đình này chứ?
Người mẹ nào có thể rộng lượng tha thứ cho kẻ đã giết con mình?
Bạn cần đăng nhập để bình luận