Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 589 -

Chương 589 -Chương 589 -
Chương 589 -
"Tôi có một hạng mục mới nhưng số tiên đầu tư khá lớn, có khả năng một thời gian ngắn không có lợi nhuận, mọi người có muốn đầu tư hay không?"
Ăn cơm xong, Tịch Tĩnh An đột nhiên hỏi.
Nếu để Tịch Tĩnh An nhắc tới, vậy chắc không chỉ là dự án bình thường, Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn đều hứng thú.
"Nói nghe một chút.'
'Ltà nghiên cứu phát minh internet, bây giờ chúng ta có thể liên lạc thông qua điện thoại bởi vì có WeChat, có tín hiệu rồi. Việc mà chúng ta phải làm, chính là mở rộng mạng lưới internet. Tuy rằng không dám đảm bảo sau này ra sao nhưng tôi cảm thấy nghiên cứu phát minh này thật sự rất có giá trị, nếu chúng ta thật sự có thể cải tiến, mỗi nhà đều có thể dùng điện thoại, nhất định sẽ kiếm được nhiều tiên!"
Tịch Tĩnh An nói rõ suy nghĩ của mình, anh ta tính làm ra một loại gọi là thẻ điện thoại. Nếu thẻ điện thoại thật sự có thể liên lạc, sau này bọn họ còn có thể nghiên cứu phát minh ra điện thoại, loại nhỏ và tiện hơn một chút. Lúc đó bọn họ mua di động cũng có thể mua thêm thẻ điện thoại, muốn dùng thẻ điện thoại phải yêu câu nộp phí, như vậy bọn họ có thể kiếm được số tiền rất lớn. Nghĩ đến đã thấy vui vẻ.
Nghe Tịch Tĩnh An nói xong, ngay cả Thẩm Thính Hồng hay Diệp Thận Ngôn đều ngưỡng mộ anh ta.
Thỉnh thoảng Thẩm Thính Hồng cũng sẽ nói một chút chuyện tương lai cho Diệp Thận Ngôn nghe, ý tưởng của Tịch Tĩnh An giống như điện thoại di động ở tương lai.
Bọn họ có thể biết được bởi vì Thẩm Thính Hồng từng nói qua, nhưng Tịch Tĩnh An chưa từng được nghe. Anh ta chỉ là người sinh ra và lớn lên ở nơi này, có thể đưa ra được ý tưởng như vậy, dù có thực hiện được hay không đều có thể chứng minh anh ta rất lợi hại.
May mắn thay bây giờ bọn họ là bạn bè, chứ không phải kẻ thù.
Tất nhiên Thẩm Thính Hồng sẽ không bỏ qua cơ hội này, cô nói, muốn nghiên cứu phát minh ra thứ này rất khó nhưng đối với Tịch Tĩnh An không là vấn đề. Tài nguyên của Tịch Tĩnh An khác cô, hơn nữa cô cảm thấy Tịch Tĩnh An không phải loại người cà lơ phất phơ như vẻ bề ngoài.
"Chúng tôi cảm thấy rất hứng thú, nhưng mà không hiểu biết quá nhiều về khía cạnh này, nếu yêu cầu đầu tư đối với chúng tôi không thành vấn đề. Thẩm Thính Hồng ăn ngay nói thật, việc nghiên cứu phát minh chắc chắn họ sẽ không giúp được gì. Tịch Tĩnh An cũng thở phào nhẹ nhõm, nói thật sản nghiệp kiểu này đối với rất nhiều người mà nói đêu cảm thấy tựa như lý luận suông, người sẵn lòng tin tưởng anh ta cũng không nhiều, dù sao thứ đồ chơi này là thứ gì đó giả thuyết mà thôi.
Sản nghiệp của Tịch Tĩnh An là không ít, tiên cũng càng không ít, nhưng tài chính có thể lưu động cũng không thể chèo chống nghiên cứu này của anh ta.
Nhưng nếu có thể kéo hai tên nhà giàu mới nổi Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn này, thì cũng không phải không thể.
"Những thứ khác các người không cần để ý, còn tôi sẽ đi tìm nhân tài ở phương diện này, chỉ cần tiền đến đúng chỗ là được."
Chỉ mấy câu đơn giản của bọn họ đã quyết định xong một hạng mục hợp tác rất lợi hại của họ, liên quan đến tiền bạc chỉ sợ sẽ hù chết người.
Trong lòng Thẩm Thính Hồng đã hơi kích động, nếu làm cái này, cô rất khó không trở thành những người nữ nhà giàu nhất Trung Quốc, nghĩ đến đã kích động.
Cơm nước xong xuôi thì mấy bà dì cùng nhau thu dọn bát đũa, lại để lại cho họ bánh trung thu và đồ ăn sáng, đồ uống, nước trà các loại, như này có thể ngồi trong sân ngắm trăng. Thực ra nói là ánh trăng có gì đẹp đúng là không thấy gì, ngoại trừ sáng lên một chút tròn hơn một chút thì cũng chẳng có gì khác đặc biệt.
Nhưng tất cả mọi người đợi cùng nhau, bâu không khí như thế đúng là kiểu người Trung Quốc thích nhất.
Trò chuyện vài câu cũng là vô cùng ấm áp.
Tịch Tính An hơi hâm mộ, mình đã bao nhiêu năm chưa cùng người nhà trải qua Trung Thu, hình như Tết Âm lịch cũng không có đi.
Người kia có nhiều con riêng như vậy, có lẽ cũng không thiếu một đứa con trai như anh ta, còn người sẵn lòng ăn tết cùng anh có lẽ rất nhiều.
Mọi người cười cười nói nói, bọn họ cũng quây quần cùng nhau, bàn bạc những câu chuyện lý thú riêng vê mình.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Phái San rời khỏi nhà đến đoàn phim, hôm qua có thể trở về ăn cơm cũng là vì đoàn phim ở ngay tại Bắc Kinh, vì phải quay những khung cảnh cổ kính kia nên Bắc Kinh là nơi thích hợp nhất.
"Còn chưa tìm được nơi thích hợp sao?" Tổng đạo diễn đoàn làm phim cau mày, hiển nhiên vô cùng phiền lòng.
"Mấy cái nhà trước đó xảy ra chút vấn đề, chủ nhà không muốn cho mượn. Một nhân viên công tác nói.
"Nhất định là bên kia giở trò, bọn họ không nghĩ rằng chúng ta lại quay được một bộ phim tốt..." Trương Tiến tức giận không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận