Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 51 - Trả từ từ được không

Chương 51 - Trả từ từ được khôngChương 51 - Trả từ từ được không
Chương 51 - Trả từ từ được
không
"Thầy ơi, em cầu xin thây, em vẫn muốn tiếp tục đi học để tốt nghiệp. Em vẫn còn một số kiến thức chưa học Kĩ, thật sự em rất thích đi học.' Coi như Tống Khiết cũng đắn đo tới việc thây giáo dễ xúc động nên bắt đầu nói ra chuyện yêu thích học tập, quả nhiên biểu hiện của thây Trần bắt đầu nới lỏng.
Thẩm Thính Hồng có thể nhìn ra kỹ xảo này của Tống Khiết nhưng cũng không vạch trần, chỉ lẳng lặng nhìn.
Như vậy cũng hoàn toàn trái ngược với Tống Khiết đang la khóc ầm ï, trong văn phòng còn một người giáo viên khác. Tuy rằng cũng cảm thấy khá đồng tình với Tống Khiết nhưng cũng cảm thấy tính tình của Thẩm Thính Hồng thật tốt.
Rõ ràng bản thân bị oan ức nhưng không gây rắc rối gì cả.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, thây Trân này là một giáo viên rất có trách nhiệm. Hơn nữa, trước đó ông ấy vẫn luôn chiếu cố nguyên chủ nên cô cũng không muốn ông ấy khó xử.
"Bạn học Thẩm Thính Hồng, em có ý kiến gì về chuyện này không?" Thầy Trần nhìn Thẩm Thính Hồng.
Xét cho cùng thì trong truyện này, người chịu tổn hại là Thẩm Thính Hồng. Bản ông ấy dù là một người giáo viên nhưng cũng không thể vì mình đồng tình với một học sinh nào đó mà làm mất đi tính công bằng.
"Thưa thầy, không phải do em cứ dây dưa chuyện này mà thật sự để mua cái phích nước này, ba mẹ em đã phải tiết kiệm phiếu công nghiệp rất lâu. Nếu hai người họ biết phích nước của em bị vỡ, nhất định sẽ rất khổ sở, rốt cuộc họ cũng chỉ là người nông dân bình thường nên rất khó để mua thêm một cái phích nước khác.'
Thẩm Thính Hồng cũng tỏ ra rất buồn bã, Tống Khiết thích giả vờ, vì vậy nên cô sẽ dùng ma pháp để đánh bại ma pháp.
Cô gái này tâm địa độc ác, nếu muốn chăm chỉ học tập thì dỗi hơi đâu mà đi chọc tức cô như vậy, rõ ràng trước giờ hai người không quen biết nhau.
Đặc biệt là còn tung tin đồn thất thiệt gây ảnh hưởng đến cô, Thẩm Thanh Thanh và cả Phương Trác. Cũng may là cô ta không thành công, nếu không người đứng ở văn phòng giáo viên bị phê bình và có khả năng bị gọi phụ huynh đến còn không biết là ai đâu.
Tuy rằng không nhất thiết Thẩm Thính Hồng phải đi đọc sách nhưng kiếp trước mình cũng được coi là người có học thức. Không những thế, chương trình cấp ba ở niên đại này tương đối đơn giản, cùng lắm thì tự vê nhà ôn tập đến khi kỳ thi đại học khôi phục là có thể tham gia.
Nhưng nguyên chủ lại là người rất thích học tập, cấp ba cũng chỉ còn lại ba năm nên Thẩm Thính Hồng không muốn cứ như thế mà thôi học.
Hơn nữa, bản thân Thẩm Thính Hồng hiểu rõ những tin đồn thất thiệt đó ảnh hưởng như nào đến các cô gái.
Dù cô không để ý nhưng Thẩm Thanh Thanh cũng không thể hoàn toàn phớt lờ, thực sự cũng chẳng biết được sau này sẽ xảy ra chuyện gì.
Chính vì vậy, về bản chất, vấn đề này không đơn giản như bên ngoài, chắc chắn Tống Khiết phải chịu trừng phạt.
"Dạ, thầy cũng là một người có hiểu biết, theo em thầy nên gọi phụ huynh của bạn học Tống Khiết đến đây."
Một bên là một học sinh có khả năng sẽ phải bỏ học vì chuyện này, một bên là học sinh có thành tích xuất sắc, nghe lời hiểu chuyện, xuất thân từ gia đình bình thường. Dù xử lý chuyện này như nào thì thây giáo Trân vẫn cảm thấy rất khó xử.
Thôi thì cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên, chỉ cân đến lúc đó cố gắng thuyết phục phụ huynh nhà Tống Khiết cho con bé có thể tiếp tục đi học là được.
"Thẩm Thính Hồng!" Tống Khiết nghe thầy giáo nói như vậy, không nhịn được nói: "Cậu đây là muốn bức chết tớ sao?"
Thẩm Thính Hồng có vẻ bối rối 'Chứ tôi có bắt buộc cậu đến tìm tôi không, cũng không bắt cậu phải kéo tay rồi làm vỡ phích nước của tôi như vậy. Những chuyện quá đáng hơn tôi còn chưa nói đến đâu mà cô còn dám nói tôi bức cô?”
Vẻ ngoài vô tội này của cô khiến tất cả các giáo viên có mặt ở đây đêu có chút ý kiến với bạn học Tống Khiết. "Không nói đến chuyện phích nước nóng nữa, lúc cậu đứng đó nói những lời vu khống dễ khiến người khác hiểu lâm thì có nghĩ đến chuyện sẽ bức tử tôi và bạn học Thẩm Thanh Thanh không?" Ánh mắt Thẩm Thính Hồng sắc bén, lời nói to rõ ràng hỏi.
"Chỉ là lúc đó tớ không chú ý nên mới vô tình nói ra những lời như vậy, thật sự tớ không cố ý. Tống Khiết giảo biện nói.
"Có phải không cố ý hay không chỉ một mình cậu biết thôi! Nếu bịa đặt hãm hại ai đó xong chỉ cân nói không cố ý thôi thì đồn công an sinh ra để làm gì?" Thẩm Thính Hồng không muốn nói chuyện với cô ta nữa, nói xong câu đó trực tiếp ngậm miệng lại.
"Thẩm Thính Hồng! Tớ xin cậu, hay chúng ta giải quyết riêng chuyện này đi, tớ có thể trả tiền từ từ cho cậu được không?" Tống Khiết thấy không còn cách nào nên chỉ có thể cầu xin Thẩm Thính Hồng. ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận