Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 163 - Sao Không Phải Là Con Gái Chú

Chương 163 - Sao Không Phải Là Con Gái ChúChương 163 - Sao Không Phải Là Con Gái Chú
Chương 163 - Sao Không Phải Là Con Gái Chú
Thẩm Thính Hồng không thể không cảm thán, đời trước cô chưa bao giờ nghĩ ô tô lại tiện lợi thế, mà đến lúc này mới chân chính hiểu được, quãng đường mình thường đi bộ hết nửa tiếng lại ngắn vậy.
Thẩm Thính Hồng hỗ trợ chỉ đường, xe dừng ở trước sở chỉ huy đại đội , sau đó cô quay sang nói với Diệp Thận Ngôn : "Anh đưa đồng chí này về nhà trước đi, tôi còn có việc phải tìm chú đội trưởng."
"Được!" Đương nhiên Diệp Thận Ngôn nhớ rõ đường về nhà họ Thẩm nên rất nhanh xe đã quay đầu rời đi.
Tiếng xe bên ngoài cũng thu hút sự chú ý của Thẩm Vệ Quân đang ở bên trong sở chỉ huy đại đội.
Nhưng khi ông ấy đi ra chỉ nhìn thấy mông của chiếc xe và cả Thẩm Thính Hồng đang đứng tại chỗ chuẩn bị đi vào, Thính Hồng, đó là?"
'Là Diệp Thận Ngôn, chú, Diệp Thận Ngôn đã xuất ngũ nhưng chuyện này cháu sẽ nói với chú sau. Hôm nay cháu tìm đến đây để nói về chuyện xưởng nhỏ của chúng ta."
Vừa nghe lời này của Thẩm Thính Hồng, Thẩm Vệ Quân liền biết nhất định có manh mối, vội vàng để Thẩm Thính Hồng đi vào.
"Rốt cuộc là như nào? Chuyện có thành công không?" Thẩm Vệ Quân vẫn rất quan tâm đến vấn đề này, dù sao nó cũng liên quan đến việc đại đội của họ có thể sống tốt hay không.
"Đúng là đã thành công, chiêu nay chúng ta có thể nhờ chú Ngưu mang theo tiền đi để lấy vải vê." Thẩm Thính Hồng cười nói.
"Thế thì tốt quá rồi!" Thẩm Vệ Quân kích động đến mức không biết nói gì cho phải, chỉ là khóe mắt và lông mày lại hiện lên một tia ý cười.
"Bây giờ chúng ta cân phải thảo luận xem đại đội sẽ phải xây dựng xưởng như nào và cả chỉ phí của nó, chủ yếu là cháu muốn xem ý của đại đội trưởng." Thẩm Thính Hồng nói.
Đúng là Thẩm Vệ Quân chưa suy nghĩ kỹ về chuyện này, rốt cuộc ông ấy cũng hiểu rõ những người trong đội, không phải ai cũng có thể hiểu được vấn đề này. Nếu trực tiếp lấy tiên từ sở chỉ huy đại đội để xây xưởng, thậm chí sau này còn có khả năng xây dựng nhà máy thì thật đúng là không phải ai cũng có được phân công việc.
"Thính Hồng, cháu là người luôn có ý tưởng hay ho, hay là cháu cho chú một ý tưởng đi." Thẩm Vệ Quân ném lại câu hỏi cho Thẩm Thính Hồng.
Thẩm Thính Hồng cũng không cảm thấy đây là chuyện gì quá khó khăn, dù sao chỉ cần sử dụng một phần trăm những đồ vật trong thương trường của đời sau là quá đủ dùng ở niên đại này rồi.
"Chú đã nói vậy rồi thì cháu sẽ bày tỏ quan điểm của mình. Tuy là sản nghiệp tập thể nhưng không có nghĩa là người nào cũng phải ủng hộ, chắc chắn trong giai đoạn đầu tiên chúng ta phải nhập tiên vốn, chỉ sau khi bán xong lô quần áo này mới bắt đầu có tiên lãi nhưng giai đoạn đầu xây dựng xưởng, vải dệt và nhân công đều phải đầu tư tiền tươi thóc thật. Chúng ta đều rõ ràng tình huống hiện tại, dù mỗi nhà chỉ phải bỏ ra vài đồng thì chưa chắc ai cũng sẵn lòng.' Thẩm Thính Hồng bắt đầu phân tích.
“Đúng vậy, cháu nói không sai, chú vẫn đang đắn đo chuyện này." Thẩm Vệ Quân cau mày.
"Thật ra, chuyện này cũng không có gì khó giải thích, chúng ta có thể thay đổi cách suy nghĩ. Ví dụ như có người sẽ sẵn lòng, người không, vậy thì để cho người sẵn lòng đi làm, còn những người không muốn tham gia đầu tư thì sau này khi mở rộng xưởng có thể tuyển dụng bọn họ vào làm”"
"Mọi người có thể đầu tư theo nguyện vọng của mình, chẳng hạn như giai đoạn đầu chúng ta cần một trăm đồng tiền vốn, như thoả thuận trước đó nhà họ Thẩm chiếm ba mươi phần trăm cổ phần. Nếu một gia đình nào đó đầu tư vào mười đồng hay một gia đình khác đầu tư năm đồng thì chúng ta có thể dựa vào tỉ lệ đó để chia cho họ một phần của bảy mươi phần trăm cổ phần còn lại. Đương nhiên, cháu sẽ cho chú biết là nhà cháu cũng đầu tư, có thể sẽ kéo số vốn cổ phần được sở hữu lên năm mươi phần trăm.
Thẩm Thính Hồng nói xong, coi như Thẩm Vệ Quân đã mở ra một lối suy nghĩ mới,'Nhất định là cháu rồi, con bé này, sao cháu không phải con gái của chú nhỉ?"
Nghe Thẩm Vệ Quân nói, Thẩm Thính Hồng chỉ cười nhạt.
Không ít người trong thôn thấy Diệp Thận Ngôn trở vê và họ cũng bắt đầu suy đoán.
Có người nói thân thể Diệp Thận Ngôn không tốt nên coi đội bên kia từ bỏ. Có người nói người ta vẫn ngồi xe dJeep quân dụng về, chắc chắn vẫn được quân đội coi trọng.
Nhưng đúng thật là lần này trở về, thân thể Diệp Thận Ngôn chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, vì vậy chuyện rút quân mới được thuận lợi như vậy. Nếu thật sự khôi phục hoàn toàn, đúng là chưa chắc đã lui về được.
Lại nói tiếp, đúng thật là có người đã đoán chuẩn xác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận