Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 394.-

Chương 394.-Chương 394.-
Chương 394 -
"Khác với cậu, tớ cảm thấy tuổi tác không phải có vấn đề gì." Lý Thắng Nam bất ngờ nói một câu.
"Tớ cảm thấy cậu ấy cũng không tôi, ít nhất tốt hơn Hách Quân quá nhiều." Trương Điềm gật đầu, nhưng mà tạm thời lại không có suy nghĩ muốn hẹn hò với Thẩm Hồng Kỳ.
Lý Thắng Nam cũng không nói chuyện, nhưng trong đầu vẫn luôn xuất hiện một số hình ảnh của Thẩm Thính Võ.
Cứ giống như một tên ngốc, khoa tay múa chân với cô, tặng đồ cho cô... Còn có hôm nay.
Anh ấy hình như không giỏi theo đuổi con gái, đương nhiên Lý Thắng Nam cô cũng không giỏi giao tiếp với con trai, nói không đến là thích, nhưng Lý Thắng Nam cảm thấy người đàn ông này vẫn khá thú vị.
Những ngày tiếp theo, mỗi ngày hai cô gái đều đến nhà họ Thẩm, may mà cho phí sinh hoạt rôi nếu không cũng rất ngại ngùng.
Nhưng nhà họ Thẩm một chút cũng không để bọn họ thiệt thòi, ngày nào đều là món ngon khiến cho bọn họ cảm thấy mười đồng họ đưa cũng là ít.
Nhưng mà ai cũng không tiếp tục nhắc đến chuyện đưa tiền, có chút chuyện đến đây là được rồi, nếu như làm nhiều quá thì tỏ ra có chút khách sáo.
Nhưng mà thỉnh thoảng bọn họ vẫn mang một chút điểm tâm hoặc là trái cây đến nhà họ Thẩm, có thể thấy giáo dục của hai cô gái này đều vô cùng tốt.
Khoảng thời gian này buổi tối Thẩm Thính Võ đầu không ra bày hàng nữa, ngày nào cũng đến giờ thì về, tuy các cô gái vẫn không cho phép bọn họ vào xem tập luyện, nhưng mỗi ngày có thể nhìn thấy người trong lòng mấy cái cũng được.
Tối hôm nay ăn cơm xong, Lưu Nguyệt lấy ra trang phục diễn đã làm xong, lúc trước đã đo số cho Trương Điềm và Lý Thắng Nam. Vì vậy sau đó không có đo nữa, chắc chắn cũng làm vô cùng hợp người.
Khoảnh khắc nhìn thấy áo thành phẩm, chỉ là Lý Thắng Nam cũng cảm thấy có chút xinh đẹp. Tuy cô ấy không phải thích loại váy này lắm, cảm thấy hành động gì đó cũng có chút không tiện, nhưng điều này không cản trở việc cô ấy thưởng thức đồ đẹp.
"Các cậu mặc vào chắc chắn sẽ đẹp." Lý Thắng Nam từ trong đáy lòng nói.
"Em mặc vào chắc chắn cũng sẽ đẹp!" Thẩm Thính Võ không biết từ đâu đi ra, còn tiếp lời.
"..." Lý Thắng Nam lùi về hai bước. Trong mắt của Thẩm Thính Võ lướt qua chút tổn thương.
Lý Thắng Nam chú ý đến, nhất thời không biết nên làm thế nào cũng có chút nghi ngờ hành động vừa rồi của bản thân có phải quá tổn thương không, rõ ràng biết anh ấy không có ác ý.
Nhưng điệu bộ tránh như tránh rắn rết này có phải tổn thương đến Thẩm Tính Võ2
"Em không có ý gì chỉ là anh đột nhiên xuất hiện, phản xạ có điều kiện." Lý Thắng Nam suy nghĩ, vẫn quyết định giải thích.
"Không sao... Thẩm Thính Võ lộ ra một nụ cười ngây ngốc nhưng lại trông có vẻ khiến người khác có chút đau lòng, chủ yếu là sự tổn thương ở trong mắt anh ấy rất rõ ràng.
Thẩm Thính Hồng: ... Người khác nhìn không ra, nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn nhìn ra đây không phải đơn thuần bắt đầu trà hơn...
Cô vẫn luôn cảm thấy anh hai nhà mình là người thẳng thắn nhất nhà, thì ra không phải bởi vì anh ấy thẳng thắn mà là trước đó không gặp được cô gái mình thích, đây là bắt đầu ra chiêu lớn rồi.
Quả nhiên Lý Thắng Nam có chút cảm giác áy náy, phá lệ nói thêm mấy câu với Thẩm Thính Võ.
Thẩm Thính Hồng thật sự muốn đưa ngón tay cái với anh hai nhà mình, anh trai của em lợi hại nha, đây là bước đầu tiên bước ra khỏi cải cách rồi.
"Có cần thử đồ không?" Trương Điêm đề nghị, chủ yếu quần áo này quá đẹp, thậm chí cô ấy có chút không chờ được muốn xem thử bộ dạng mặc lên của bản thân.
Đều không có ý kiến vì thế bốn cô gái cũng tìm một căn phòng để thay đồ. Đừng nói thanh niên ngơ ngác như Thẩm Thính Võ và Thẩm Hồng Kỳ cho dù là Diệp Thận ngôn cũng có chút kỳ vọng.
Cho đến khi bốn cô gái mặc giống nhau đi ra, mọi người có mặt để hít thở sâu.
Lúc trước thật sự là ăn mặc quá khiêm tốn khiến cho nhan sắc của bốn người giảm sút nhiều. Đặc biệt là Lý Thắng Nam, cảm giác trái ngược cho người khác quá mạnh, bốn người bọn họ nếu như vậy đi đến trong khuôn viên trường đại học Bắc Kinh, không hề khoa trương mà nói, tuyệt đối là nhân vật cấp hoa khôi.
Là một cô gái có một vẻ đẹp riêng, ăn mặc đồng phục thống nhất chỉnh tê, áo sơ mi màu trắng ở chỗ cổ áo có một nơ bướm caro, phối cùng với váy dài.
Tuy giày không xem là giống nhau, nhưng đều là giày da trông cũng rất không tồi. Thẩm Thính Hồng nhìn ba cô gái bên cạnh cứ cảm thấy thiếu cái gì đó, mắt sáng lên chạy về phòng của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận