Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 439 -

Chương 439 -Chương 439 -
Chương 439 -
"Anh đến đây làm gì?" Diệp Thận Ngôn vốn đã căng thẳng, giờ lại nhìn thấy Tịch Tĩnh An, sắc mặt đương nhiên không thể tốt được.
"Tôi vừa nghe nói bạn học Thẩm sắp sinh, là bạn học thì đương nhiên phải đến thăm." Tịch Tĩnh An cười nói.
"Đây chỉ là một chút tâm ý, lo mọi người đi vội không mang theo, nên tôi cũng bảo người chuẩn bị một phần." Tịch Tĩnh An nói "—-
Lưu Nguyệt nhìn sa Sa UIẾ) sữa, sữa bột, quần áo trẻ em cho bé, còn có tã lót trẻ em gân đây mới bán, nghe nói dùng xong là vứt đi nhanh gọn, người này có phải quá chu đáo rồi không?
"Mấy thứ này chúng tôi đã chuẩn bị xong, anh nên đem về đi." Lúc này Diệp Thận Ngôn cũng không muốn tranh cãi với anh ta, ngoài miệng nói chuyện nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào cửa phòng phẫu thuật.
Bên trong không có động tĩnh gì, lúc này Thẩm Thính Hồng cũng chỉ mới mở được khoảng ba bốn phân.
Thật ra vẫn rất đau nhưng cô không la hét vì muốn tiết kiệm sức lực.
Mang thai lâu như vậy vẫn không bị rạn da nên nếu có thể sinh con tự nhiên thì cô rất muốn sinh tự nhiên, đừng đến lúc đó lại bị rạch một dao lên bụng.
Hiện tại sinh mổ == ] thực hiện theo chiêu để suidne I911911/9) như thời gian sau trước khi Thẩm Thính Hồng xuyên về đây, vết mổ lúc đó đã được cắt ngang.
Như vậy sẽ tốt hơn, về cơ bản thì khi mặc quần áo đều có thể che được nhưng hiện tại thì không thể như thế được. Mà kĩ năng khâu vết thương cũng không tốt, nếu làm không tốt thì sẽ nhìn giống như một con rết.
Trong phòng sinh có rất nhiều bác sĩ và y tá, có hai bác sĩ phẫu thuật sản phụ khoa, chủ yếu là bởi vì thai sinh đôi không phổ biến nên họ cũng rất coi trọng.
Nhìn thấy Thẩm Thính Hồng cắn răng không hề kêu ra tiếng, một bác sĩ trong đó còn khen ngợi nói,Cô gái nhỏ rất dũng cảm, cô đừng sợ, chúng tôi đều ở đây, chắc chắn sẽ không để cho cô xảy ra chuyện gì đâu. Cô cần phải tiết kiệm sức lực, có đói bụng Đan hãy nói tôi gọi m-z-] ăn vào?"
Thẩm Thính Hồng nghe bác sĩ nói xong thì lắc đầu, Tôi vừa mới ăn cơm xong..
Bác sĩ không nói gì, vẫn luôn chuẩn bị mọi thứ cần dùng cho cuộc phẫu thuật.
Thẩm Thính Hồng lặng lẽ nhìn lên trân nhà, cơn đau quặn từng đợt sẽ làm cô cau mày, thời tiết bây giờ đã rất lạnh nhưng trên trán cô vẫn đổ mồ hôi.
Tịch Tĩnh An ở bên ngoài cũng không rời đi, em trai anh ta ở một bên sắp dùng ngón chân đào ra một mảnh sân rồi.
Người nhà của bạn học Thẩm này có vẻ không thích lão đại của mình lắm nhưng anh ấy vẫn không chịu đi, thậm chí còn kéo mình lại đây để chờ cùng anh ấy.
Anh muốn đợi thì đểPEỠi sịn ỨÔI odO còn kéo em theo làm gì?
Em muốn rời khỏi đây!
Diệp Thận Ngôn cũng không quan tâm Tịch Tĩnh An mà chỉ lo lắng nghe những động tĩnh bên trong phòng phẫu thuật.
Không có động tĩnh gì anh cũng cảm thấy lo lắng, cuối cùng chờ đến khi bên trong có động tĩnh, là tiếng kêu đau đớn kìm nén của vợ mình thì anh càng lo lắng.
Vốn dĩ anh vẫn đang ngồi nhưng bây giờ đã trực tiếp đứng lên đi qua đi lại ở cửa.
Tình hình của Thẩm Đại Cường cũng không tốt hơn bao nhiêu, hai người ba vợ và con rể đều giống như kiến bò trên chảo nóng.
Thẩm Thanh Thanh và Lưu Nguyệt vẫn rất lo lắng, tuy nhiên họ vẫn tốt hơn
Thẩm Thanh Thanh CÚI IÖ muặs INUUYCC nói chuyện, thỉnh thoảng Thẩm Đại Cường và Diệp Thận Ngôn đi lại thì Lưu Nguyệt sẽ mắng họ một câu.
Ở đây cũng chỉ có bốn người họ, Thẩm Thính Võ đã đi buôn bán còn Thẩm Thính Văn thì phải ở nhà chăm sóc cho Nữu Nữu.
Trên thực tế cũng không phải là nói quá nhưng khi sinh con ở thời đại này, việc có nhiêu người trông chừng một lúc thì vẫn tương đối hiếm.
Không phải điều này thường xuyên thu hút ánh mắt của những người đi ngang qua sao.
Bên trong đột nhiên truyền đến một tiếng hét, đừng nói đến việc nghiêm túc cảm nhận mà chỉ cần nghe thôi cũng khiến người ta cảm thấy run rẩy trong lòng.
"Thính Hồng...' Diệp Thận Ngôn gân như đã dựa cả "-:= Ì sinh, đau lòng mà gọ h Hồng, Thính Hồng, em đừng sợ, tôi đang ở bên ngoài chờ em."
Thẩm Thính Hồng không trả lời anh bởi vì đứa bé đầu tiên đã ra rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận