Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 580 -

Chương 580 -Chương 580 -
Chương 580 -
Lúc này đây Thẩm Thính Hồng thực sự muốn giết người, cô thật sự không hiểu nổi, bụng mình mang hai đứa, rõ ràng có khả năng rất lớn sinh được một đứa con gái, sao lại là hai đứa con trai.
"Đồng chí, đây là con của cô, hai đứa con trai đều rất kháu khỉnh. Đứa lớn bốn cân chín lạng, đứa nhỏ năm cân hai lạng, cô có muốn xem không?”
Nói chung, sinh được cặp song sinh vẫn là chuyện rất đáng mừng, bác sĩ bảo y tá bế hai đứa trẻ đến trước mặt Thẩm Thính Hồng.
Thẩm Thính Hồng quay đầu nhìn hai đứa trẻ, trên mặt nở nụ cười từ ái của người mẹ, cho đến khi...
"Cô xem này, cả hai đều là con trai!"
Cô y tá rất "Nhiệt tình" vén tã quấn trên người hai đứa trẻ, để Thẩm Thính Hồng nhìn rất rõ ràng hai cái "Của quý" nhỏ xíu đó.
Thẩm Thính Hồng...
"Bế đi!"
Buồn thì buồn thật nhưng dù sao cũng là con mình đẻ ra.
Cho dù biết là hai đứa con trai, cô cũng không thể không cần chúng, cho nên lúc đầu Thẩm Thính Hồng không hê nghĩ đến chuyện đi siêu âm xem giới tính nhưng sau khi có Nhị Bảo, cô cũng không còn để tâm đến giới tính nữa nhưng mẹ cô chắc chắn sẽ thất vọng.
Bởi vì khi cô còn đang mang thai, Lưu Nguyệt thường xuyên lẩm bẩm, nói rằng Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh hai đứa cộng lại là bốn đứa, ít nhất cũng phải có hai đứa con gái. Hi vọng này đã phá sản với hai thằng nhóc kia, chỉ còn trông chờ vào hai đứa bé của Thẩm Thanh Thanh có thể tranh thủ một chút.
Có kinh nghiệm sinh nở lần trước, lần sinh nở này của Thẩm Thính Hồng rất thuận lợi, ngay cả bác sĩ đỡ đẻ cũng phải cảm thán. Lần trước đã là song sinh, lần này lại vẫn là song sinh, cái bụng này thực sự quá lợi hại.
Hơn nữa, lúc cô đến khám, chị dâu cô cũng đi cùng, chị dâu cô cũng là song sinh, cả nhà này đúng là tuyệt vời.
Cả nhà này đúng là cỗ máy đẻ con vô tình, hơn nữa vừa rồi họ không hề bỏ lỡ vẻ thất vọng trên khuôn mặt của cô khi biết mình sinh được hai đứa con trai.
Ở khoa phụ sản lâu rồi, cảnh tượng thấy nhiêu nhất thực ra là trọng nam khinh nữ, hoặc chỉ quan tâm đến đứa trẻ mà không quan tâm đến sản phụ, những điều này đều không có ở người phụ nữ này. Dù sao thì lần trước cô sinh con cũng ở đây, tình hình lúc đó mọi người đều biết, thậm chí có thể nói là vẫn còn nhớ rất rõ.
Thẩm Thính Hồng mặc cho y tá và bác sĩ giúp mình xử lý, bọn trẻ đã bị "Bế đi.
Tam Bảo và Tứ Bảo được báo tin ở bên ngoài đã hơi mở mắt, quan sát thế giới xa lạ này.
"Y tá, vợ tôi thế nào rồi?"
"Y tá, con gái tôi thế nào rồi?"
"Cháu dâu tôi thế nào rồi?"
Hai cô y tá nhìn nhau, một cô lớn tuổi hơn nói,'Yên tâm đi, sản phụ rất tốt, rất tốt, tôi chưa từng thấy người ở độ tuổi này sinh con mà trạng thái tốt như vậy."
"Đến xem con đi."
Nghe nói Thẩm Thính Hồng không sao, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, có kinh nghiệm lần trước, Diệp Thận Ngôn cũng không vội vàng như vậy nữa, biết rằng còn phải xử lý vết thương các thứ, đây đều là chuyện rất bình thường.
Thế là mọi người vây quanh xem hai đứa trẻ con mới ra đời.
Lúc này bụng của Thẩm Thanh Thanh cũng đã lộ rõ, vốn mới năm tháng nhưng vì là song thai nên trông ít nhất cũng to như sáu bảy tháng.
"Trai hay gái?"
"Sao lại là hai đứa con trai?" trời trong sét đánh, Lưu Nguyệt nhìn hai cái "Của quý" nhỏ xíu trước mặt mình, ước muốn có hai đứa cháu gái của bà e là phải tan thành mây khói thôi.
Chỉ còn cách nhìn vào bụng của Thẩm Thanh Thanh, Thẩm Thanh Thanh đột nhiên cảm thấy áp lực đè nặng. Mẹ chồng của người khác đều là trọng nam khinh nữ, chỉ có mẹ chồng của cô ấy là hơi khác, nếu mà giao hết trọng trách sinh con cho cô thì làm sao được.
Mặc dù nói chua con trai cay con gái không có căn cứ khoa học nhưng khi mang thai lần thứ hai này thì đúng là thích ăn đồ cay hơn một chút. Tất nhiên, cũng có liên quan đến việc cô vốn là người Tứ Xuyên nhưng lần mang thai này, cô lại đặc biệt thích đồ chua.
Thẩm Thanh Thanh vội vàng dời mắt đi, quyết định phớt lờ ánh mắt của mẹ chồng, nhiệm vụ này không thể nhận, vẫn là Thắng Nam sướng nhất, Thắng Nam sinh xong con thì Thẩm Thính Võ đã thiến, à không, là thắt ống dẫn tỉnh, sau này không cần sinh con nữa.
Mặc dù cô cũng muốn có con nhưng cái tâm muốn có cháu gái của mẹ chồng cô ấy vẫn không hề giảm đi so với trước kia, rõ ràng là bây giờ đã có hai đứa cháu gái rồi, mà bà vẫn còn muốn.
"Khu, con trai thì con trai vậy, như vậy tôi cũng không cần phải lo lắng nếu lại có thêm một đứa con gái chia mất sự chú ý của tôi dành cho Nhị Bảo." Diệp Thận Ngôn tự an ủi mình.
Mọi người đều vừa buồn cười vừa bất lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận