Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 58 - Cô có bi bênh không?

Chương 58 - Cô có bi bênh không?Chương 58 - Cô có bi bênh không?
Chương 58 - Cô có bị bệnh
không?
Biểu hiện của Phương Trác khiến Trương Tú Vân rất tin tưởng cậu ta nhưng bây giờ giáo viên đang nói chuyện với các học sinh khác nên bà ấy cũng không nói thẳng ra là Tống Khiết đang nói dối.
Dù sao chỉ cần điều tra xong là sẽ biết kết quả, Trương Tú Vân tin rằng nếu có một bạn cùng lớp nói dối giúp Tống Khiết nhưng chắc rằng tất cả các bạn trong lớp không có khả năng sẽ giúp cô ta.
Tuy nhiên sự thật chứng minh rằng bọn nhỏ vẫn còn rất ngây thơ trong sáng, đặc biệt là khi giáo viên hỏi gì, trên cơ bản chúng sẽ trả lời tất cả những gì đã thấy, rất nhanh thôi sẽ có kết quả.
Thậm chí chuyện này còn kinh động đến hiệu trưởng, đương nhiên là ông ta cảm thấy không vui, hôm nay có lãnh đạo quân đội đến đây, tại sao trong trường lại xảy ra nhiêu vấn đề như vậy?
Hơn nữa sau khi nghe ngóng, phát hiện ra chuyện này do một trong hai nữ sinh cãi nhau vào trưa nay gây ra nên ông ta rất tức giận.
Nhưng nghe nói chuyện này liên quan đến xưởng trưởng xưởng chế biến thịt và còn chủ nhiệm của xưởng dệt may vì vậy chuyện này không phải chuyện nhỏ, nhất định ông ta phải tới nhìn thử xem đang có chuyện gì xảy ra.
Vốn là tự mình đi xem thử đang có chuyện gì, còn để lãnh đạo chờ ở chỗ này một chút. Dù sao đây cũng chẳng phải là chuyện hay ho gì, lỡ đâu lãnh đạo nhìn thấy không vui thì sao?
Hiệu trưởng của trường này có đôi mắt danh lợi nhưng cũng không xấu, chỉ là hơi hám lợi một chút thôi cho nên sau khi biết chuyện này có liên luy đến cha mẹ Phương Trác thì ông ta quyết định đi xem thử.
Ngay từ đầu, Diệp Thận Ngôn không có hứng thú với chuyện này, anh đến nơi này là vì nhiệm vụ bí mật hạng nhất, mở cuộc toạ đàm cho bọn học sinh cũng chỉ là một cái cớ. Chỉ không ngờ rằng Thẩm Thính Hồng lại đi học ở chỗ này, không những thế mới ngày đầu tiên đã gặp phải.
Diệp Thận Ngôn cảm thấy mình không xứng đáng với đối tượng của mình, ngay cả vợ tương lai của mình học tập ở đâu anh cũng không biết.
Lại nghe chuyện hiệu trưởng muốn đi xử lý có thể liên quan đến Thẩm Thính Hồng, anh nghĩ nghĩ rồi nói,'Tôi và ông cùng đi xeml"
Trong lòng hiệu trưởng cảm thấy đau khổ nhưng không thể nói ra.
Đợi đến khi vị lãnh đạo quay trở về quân đội, nhất định mình phải phê bình thây giáo Trân thật kĩ càng! Diệp Thận Ngôn đã lên tiếng rồi, ông ta chỉ có thể đưa người đi đến văn phòng giáo viên.
Kết quả sau khi đến hiện trường lại không thấy bóng dáng Thẩm Thính Hồng đâu, chỉ thấy một cô gái khác và một tiểu mập mạp đã nhìn thấy từ trưa.
Diệp Thận Ngôn lập tức mất hứng nhưng mình là người đề xuất muốn đến đây xem nên không thể thể xoay người chạy đúng không?
Chính vì vậy anh kéo một chiếc ghế tựa ra rồi ngồi xuống.
Trên người anh mặc quân trang, người lại cao lớn khiến cho người ta cảm thấy bị áp bức một cách vô hình.
So với đồ cảnh sát, lực uy hiếp của quân trang chỉ hơn chứ không có kém. Còn cha Tống và mẹ Tống cảm thấy hơi lo lắng, dù sao họ cũng mới vừa nghe được Tống Khiết nói rằng gia cảnh nhà tên béo rất tốt nên mới giúp đỡ con gái của mình nói chuyện.
Nhưng suy đi nghĩ lại, lời của con gái vẫn rất thuyết phục, chắc nó không thể nào lừa dối họ đúng không?
Sự thật đã chứng minh họ sẽ phải thất vọng, đúng là Tống Khiết đã lừa họ. Sau khi hiệu trưởng đến, thây giáo Trân bắt đầu nói chuyện.
"Tống Khiết, thây không biết em có tư cách gì mà muốn hãm hại bạn học Phương Trác, em là một người con gái, chẳng lẽ không bận tâm thanh danh của mình sao?"
Lời nói của thây giáo Trần giống như một con dao sắc bén, từng chút từng chút một cắt thủng tâng hoa khai trong lòng Tống Khiết.
"Em không nói nhảm, là cậu ta, là cậu ta đã lén lút quan hệ với em, chỉ là không công khai mà thôi!" Đâm lao thì phải theo lao, đến đây rồi Tống Khiết không thể thừa nhận mình đang nói dối. Nếu không cô ta sẽ như là một người có nhân phẩm xấu vu khống bạn học của mình, nói sâu xa hơn thì tư tưởng nhận thức có vấn đề, nói không chừng mình còn phải đi trại cải tạo.
Vốn dĩ Phương Trác không phải là người giỏi ăn nói, nghe những lời nói này cậu ta đã bị sốc,'Cô! Cô có bị bệnh không? Cô đang nhầm tôi với ai vậy? Nếu không phải vì trưa nay ở nhà ăn cô mặt dày muốn ăn cơm cùng với tôi, Thẩm Thanh Thanh và cả Thẩm Thính Hồng, thậm chí tôi còn không biết tên cô là gì"
Bạn cần đăng nhập để bình luận