Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 157 - Liêu gia đình có yên ổn được khôn

Chương 157 - Liêu gia đình có yên ổn được khônChương 157 - Liêu gia đình có yên ổn được khôn
Chương 157 - Liệu gia đình có yên ổn được không?
"Là chuyện đồn ở bên ngoài của thằng cả nhà con ấy mẹ, hôm nay thằng cả về nhà liên nói chuyện này với con, nó nói là mẹ hỏi nó mới biết. Hai ngày nay con chưa bước chân ra khỏi cửa nên không biết rốt cuộc chuyện đã truyện ra như nào, mẹ nói cho con biết đi. Lưu Nguyệt nói.
"À... Việc này hả?" Bà nội Thẩm thở phào nhẹ nhõm, bà lão còn tưởng nhà mình có ai mất não đi trêu chọc thân thú trấn trạch này.
“Hai ngày nay mẹ mới nghe được tin đồn nhảm nhí, nhịn không được nên mới hỏi Văn Oa Tử nhưng có vẻ là thằng bé không biết."
Lưu Nguyệt gật đầu, ý bảo bà nội Thẩm nói tiếp.
"Mẹ nghe nói Văn Oa Tử hẹn hò với nữ thanh niên trí thức kia, người ta còn nói rằng hai đứa thường xuyên ra khỏi trường học cùng nhau, không ít người nhìn thấy chuyện này." Bà nội Thẩm nói.
Lưu Nguyệt nói,'Sao có thể, thằng cả không phải loại người này. Nếu thằng bé thật sự hẹn họ với con gái nhà người ta thì chắc chắn thằng bé không im ỉm như này. Vừa nãy về nhà thằng còn nói với con là cô gái kia muốn hẹn hò với nó, nó đã từ chối rồi, sau đó vẫn luôn duy trì khoảng cách với cô gái đó."
"Vậy mẹ không biết nhưng nếu muốn mẹ nói thì cô gái kia không tệ, dung mạo rất xinh đẹp, cũng có học thức, còn là người thành phố, kiểu gì chẳng tốt hơn bất kỳ cô gái nào có thể tuỳ tiện tìm được ở nông thôn." Bà nội Thẩm nói, không biết nói như vậy sẽ khiến Lưu Nguyệt khó chịu.
"Mẹ, căn bản chuyện không phải như vậy. Hơn nữa, cho dù muốn tìm đối tượng, cũng phải để thằng cả chọn người mình thích. Không những thế, người như thanh niên trí thức thì có gì tốt, trở vê nhà chính là một vị tổ tông. Nếu lỡ sau này có cơ hội trở vê, nào còn thời gian mà để ý thằng cả nhà chúng ta."
Dứt lời, Lưu Nguyệt trực tiếp rời đi, ông nội Thẩm vẫn luôn im lặng nghe họ nói chuyện chỉ châm chập nhấp tẩu hút thuốc của mình rồi nói:
"Chuyện này bà không cần lắm chuyện, nếu bên ngoài có người nào hỏi, bà cứ nói chúng ta không biết và Văn Oa Tử có ý định tìm đối tượng kết hôn.”
Bà nội Thẩm bĩu môi,'Người thanh niên trí thức làm sao có thể tệ như lời cô con dâu mình nói chứ!”
Ông nội Thẩm nhìn thoáng qua bà lão, lúc này con giúp thanh niên tri thức nhà người ta nói chuyện. Chẳng lẽ bà lão đã nhận được chỗ tốt gì từ người ta? "Bà có tiếp xúc với nữ thanh niên trí thức kia đúng không?" Ông nội Thẩm hỏi thẳng.
Bà nội Thẩm có phần chột dạ, trợn mắt nói: "Làm sao có thể?"
Ông nội Thẩm thấy đây là đã có chuyện,Nếu người ta câm thứ gì đến cho bà thì bà nhanh trả lại cho tôi. Nếu vì món lợi nhỏ này mà bà muốn làm mất lòng tam phòng thì đó mới là mất nhiều hơn được."
"Làm... Làm sao tôi có thể nhận được chỗ tốt từ người ta được.' Thật ra lúc này bà nội Thẩm đã có phần sợ hãi, bà lão cũng không nghĩ tới phản ứng của Lưu Nguyệt với chuyện này lại lớn như vậy.
Với cả, trước đây không phải không biết chuyện này, mà lúc ấy bà lão chỉ nghĩ nếu Văn Oa Tử hẹn hò với nữ thanh niên trí thức kia cũng không tệ. Người ta là người thành phố, nếu người ta không coi trọng Văn Oa Tử thì tìm đâu ra một cô gái xinh đẹp thanh tú đến từ thành phố như vậy
Nếu như trước khi cưới con dâu thứ ba thì bà lão không có suy nghĩ như vậy, nhưng từ khi con dâu thứ ba vào ở, suy nghĩ của bà nội Thẩm đã thay đổi.
Tìm một người dịu dàng nho nhã có gì không tốt sao? Nếu tìm một người khác như Lưu Nguyệt, liệu gia đình có còn yên ổn được không?
Muốn nói bà lão không oán trách gì vê chuyện phân gia thì không có khả năng đó. Nếu không phải nhà thằng ba giữ lấy không bỏ, nhà bọn họ sẽ không phải phân ra như vậy. Vì chuyện này mà bà lão bị những người khác chê cười rất nhiều.
"Tốt nhất bà nên nói rõ ràng đi, tôi cũng không thuyết phục bà nữa. Bà đã lấy của người ta thứ gì, lập tức trả lại đi." Trong lòng ông nội Thẩm thở dài một hơi, còn nói thêm, Hiện giờ, nhà thằng ba có năm người, hai người kiếm tiền lương, hơn nữa tốt xấu gì con bé Thẩm Thính Hồng cũng có danh hiệu nữ anh hùng nên chắc chắn tương lai sẽ rộng mở. Còn năng lực của Võ Oa Tử bà cũng thấy rồi đấy, nếu bà không rõ thì sau này có chuyện tốt gì mà cũng đừng hòng dính dáng.
Bà nội Thẩm bị nói như vậy cũng sợ hãi, trong lòng lại bắt đầu hối hận. Thật ra bà chưa nhận được đồ gì từ người ta cả, chủ yếu là người ta cũng chưa cho bà lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận