Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 103 - Thích người như nào?

Chương 103 - Thích người như nào?Chương 103 - Thích người như nào?
Chương 103 - Thích người như nào?
"Uống chút canh đi!" Diệp Thận Ngôn nhanh chóng đưa đến một chén canh thịt viên.
Thẩm Thính Hồng nhận lấy rồi trừng mắt nhìn anh.
Thật ra cô không thấy phản cảm khi Diệp Thận Ngôn nhắc đến chủ đề kết hôn nhưng ở đây có nhiều người như vậy, nói thế thật khiến cô xấu hổ chết mất.
Lời nói khó hiểu của Diệp Thận Ngôn không hề khiến cho Thẩm Đại Cường và Lưu Nguyệt cảm thấy phản cảm, mà là cảm thấy vui vẻ. Ít nhất, dường như hai đứa trẻ có tình cảm không tệ lắm.
Thẩm Thanh Thanh lén lút nhìn thoáng qua Thẩm Thính Văn. Thẩm Thính Văn đang ngồi bên cạnh cô ấy, nhìn gần như vậy khiến cô ấy cảm thấy nhan sắc đẹp trai của Thẩm Thính Văn bùng nổ.
Lịch sự tri thức, không những thế nhìn qua cũng chẳng dầu mỡ chút nào, anh ấy khác hoàn toàn với đại đa số những người đàn ông cô ấy đã gặp trước đây. Cũng không biết có thể theo đuổi thành công người trong lòng của mình không, liệu một ngày anh ấy có nói đến chuyện kết hôn với mình không.
Thẩm Thính Hồng vừa uống xong bát canh, ngẩng đầu lên liên nhìn thấy biểu cảm của Thẩm Thanh Thanh. Lập tức chẳng thèm chọc giận Diệp Thận Ngôn nữa, bắt đầu nghiêm túc hóng hớt.
Tiện thể còn hỏi Thẩm Thính Văn một câu,/Anh cả, anh thích cô gái như nào?"
Thẩm Thính Văn cũng bị câu hỏi bất thình lình của cô làm cho sửng sốt,'Sao tự dưng em lại hỏi anh câu này?"
Thẩm Thính Hồng liếc nhìn Diệp Thận Ngôn rồi nói,Anh là anh cả đó, giờ em đã đính hôn rồi, nếu anh không kết hôn thì em cũng không kết hôn đâu đấy!"
"Con nói lời ngu ngốc gì thế?" Lưu Nguyệt vỗ vai con gái mình.
Vừa rồi Tiểu Diệp còn đang nói về chuyện kết hôn, thế mà con bé này lại nói không muốn kết hôn là sao?
"Em nói thật mà, mẹ thấy đấy, ngay cả đối tượng anh cả với anh hai nhà mình còn không có thì kết hôn kiểu gì?" Thẩm Thính Hồng bất mãn bĩu môi.
"E hèm, tạm thời anh chưa nghĩ đến vấn đề này." Thẩm Thính Văn thấy hơi xấu hổ.
"À? Thế chắc trong lòng anh cũng có hình mẫu lý tưởng rồi đúng không?" Thẩm Thính Hồng thấy ánh mắt của Thẩm Thanh Thanh ảm đạm đi không ít nên vẫn truy vấn nói.
"Nếu anh phải hẹn hò với ai đó thì anh sẽ tìm người có thể hoà hợp với mẹ và em. Suy nghĩ nghiêm túc xong, Thẩm Thính Văn mới đưa ra câu trả lời của mình.
Thẩm Thính Hồng cố nhịn cười, tiêu chuẩn này chẳng phải quá hợp với Thẩm Thanh Thanh rồi.
"Con lại nói gì thế? Tại sao lại muốn tìm người hoà hợp với mẹ và em con? Đến khi kết hôn thì người con sống chung là vợ chứ không phải mẹ và em gái con đâu." Lưu Nguyệt trợn tròn mắt.
"Con biết rồi, nhưng nghe nói nếu mẹ chồng nàng dâu không hoà thuận thì cuộc sống hôn nhân sẽ rất mệt mỏi. Con không sợ con mệt, cũng không sợ vợ tương lai của con mệt, chỉ sợ mẹ sẽ mệt mỏi thôi." Thẩm Thính Văn bình tính ăn cơm.
Đây là tâm tư thật của anh ấy, đặc biệt là bé út nhà mình, dù là sau này gả ra ngoài thì chắc chắn con bé sẽ về nhà mẹ đẻ rất nhiêu. Nếu qua hệ chị dâu em chồng không được hoà thuận, thật sự anh mắc kẹt ở giữa cũng rất mệt mỏi.
Mà với tình hình trước mắt, Thẩm Thính Văn cảm thấy sau khi kết hôn, nếu bé út và vợ mình cãi nhau, chắc chắn mình sẽ không nhịn được đứng về phía bé út.
Thẩm Thính Hồng giễu cợt nhìn Thẩm Thanh Thanh, sau đó còn nói thêm/Thật ra, nếu anh đã nói như vậy thì có thể tìm được một người ở gần thôn của chúng ta, trong thôn có không ít cô gái hoà thuận với mẹ nhà ta.'
Nghe vậy hai mắt Thẩm Thanh Thanh sáng rực lên, tuy nhìn qua có vẻ đang nghiêm túc ăn cơm nhưng hai lỗ tai cô ấy đã dựng lên cả rồi, muốn nghe xem Thẩm Thính Văn sẽ nói gì.
"Tạm thời anh chưa gặp được người mình thích." Thẩm Thính Văn trả lời nói.
Thẩm Thanh Thanh:...
Nhưng nó chỉ khiến Thẩm Thanh Thanh mất mát một lúc, lời này cũng chả đả đụng được đến cô ấy. Dù sao anh Thính Văn nói chưa gặp được ý trung nhân nên cô ấy vẫn còn cơ hội.
Thẩm Thính Hồng cũng im lặng, nói thêm lời nữa thì không phải phép. Chuyện tình cảm này phải để tự giác ngộ mới được.
Còn Thẩm Thính Võ vẫn luôn cắm mặt ăn cơm từ khi Thẩm Thính Hồng nói đến chủ đề này, nói cũng không dám nói, chỉ sợ lửa sẽ đốt đến người mình.
"Anh hai, anh thật sự ăn ngon như thế à?" Nhìn bộ dáng ăn không thèm ngẩng mặt lên của Thẩm Thính Võ, Thẩm Thính Hồng nghi ngờ hỏi.
Thật ra, tuy to con nhưng Thẩm Thính Võ ăn cay không quá giỏi. Ít nhất là kém hơn một phần so với những người ở đây.
Món Thẩm Thính Hồng nấu hôm nay, bản thân cô còn thấy cay chứ đừng nói đến Thẩm Thính Võ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận