Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 560 -

Chương 560 -Chương 560 -
Chương 560 -
Động tính lớn như vậy, sao những người trong sân có thể không biết, Trương Tố Cầm vội vàng chạy ra xem.
Sau đó liền hoảng sợ, hét lớn,'Làm gì vậy? Ai cho các người vào đây, các người là giặc cướp à?'
Mặc dù Thẩm Hữu Vi đã cắt đứt quan hệ cha con với Thẩm Đại Lực, nhưng họ cũng không có tiền để tự xây nhà riêng, hoặc nói đúng hơn là anh ta không có tiền. Hai năm tiên lương đều đưa cho vợ, vợ anh ta lại luôn mang cho nhà mẹ đẻ, thế là chẳng tích lũy được gì, nên họ vẫn sống ở nhà họ Thẩm. Tuy nhiên khi nghe thấy tiếng động bên ngoài, hai vợ chông đều không ra khỏi phòng, hoàn toàn giả vờ như không biết.
Lưu Nguyệt cũng không nói nhiều, bước tới tóm lấy Trương Tố Câm, đừng nhìn bà đã lâu không làm việc nặng nhọc, nhưng mức sống tốt, Trương Tố Cầm hoàn toàn không có cơ hội phản kháng, trực tiếp bị đè xuống đất.
Trong sân, có một cô bé đang đứng im lặng ở góc tường, có lẽ là con của Thẩm Bích Liên. Cô bé không hề tìm người giúp đỡ, chỉ đứng đó nhìn chằm chằm, như thể đã bị dọa sợ đến ngây người.
Bên này, Trương Tố Cầm đang bị chị em phụ nữ xử lý, tất nhiên họ cũng không bỏ qua cho Thẩm Đại Lực, dù cho ông ta đã cố gắng không phát ra tiếng động nào để tránh bị phát hiện, nhưng vẫn bị Thẩm Đại Cường kéo ra.
Thẩm Đại Lực hai năm nay ăn chơi lêu lổng, rượu chè, cờ bạc, hút thuốc, gái gú, cũng bị hạ gục ngay lập tức. Ban đầu hai vợ chồng còn có thể chửi bới, nhưng vê sau thì ngay cả chửi cũng không nói được, chỉ có thể cầu xin tha thứ.
Xin tha cũng vô ích, Lưu Nguyệt lân này quyết tâm dạy cho họ một bài học để sau này không dám đến gây sự với nhà nhà họ nữa. Một tay nắm tóc Trương Tố Cầm, một tay tát liên tục vào mặt khiến mặt Trương Tố Cầm sưng lên, tóc cũng rụng đi nhiều.
Lưu Nguyệt như thể được kích hoạt một loại buff nào đó, hoàn toàn không biết mệt, những người phụ nữ khác chỉ có thể tìm cơ hội đánh thêm vài cái. Cuối cùng Trương Tố Cầm bị gãy một cái răng, làm đám đông xung quanh sững sờ.
“Trời ơi, ra tay cũng ác quá...
"Đừng nói là Trương Tố Cầm, ngay cả tôi nhìn thôi cũng thấy đau."
"Chậc, cảm thấy có hơi quá rồi, là Thẩm Bích Liên và tên vô lại gian díu với nhau, chứ đâu phải Trương Tố Cầm và Thẩm Đại Lực..."
Trong hội có người đau lòng cho kẻ yếu, nhưng đại số mọi người vẫn còn rất sáng suốt.
'Kêu cái gì? Các người nói ra lời này có phải bị bệnh gì hay không, lúc trước Thẩm Bích Liên cũng đã tìm cách hãm hại Ni Nhi nhà họ Thẩm. Khi đó nhà họ vẫn cho cô ta cơ hội sửa sai, tôi nhớ lúc ấy Trương Tế Cầm còn nói giúp cho Thẩm Bích Liên, còn cho đồ nữa, tự mình phải chịu."
"Trước kia con trai tôi ở nhà thường đọc sách Tam Tự Kinh, bên trong có một câu, con không có giáo dục là cha mẹ có lỗi, tuy rằng bà lão Yêm không có học hành đàng hoàng nhưng Yêm cảm thấy con cái hư cũng có liên quan đến cha mẹ."
Trong lúc nhất thời nói cái gì cũng có lý.
Có người cảm thấy bọn họ xứng đáng như thế, cũng có người cảm thấy Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường không nên trút giận lên người họ nhưng không ai đứng ra giúp đỡ, tất cả đều đứng xem kịch.
Thẩm Đại Lực bị Thẩm Đại Cường đánh đến vỡ đầu chảy máu, nhưng hai vợ chồng đều có chừng mực, biết đánh vào những chỗ không nguy hiểm đến tính mạng.
Lưu Nguyệt đã nghĩ kỹ trước khi đến đây, nếu đến lúc đó công an bắt bọn họ bôi thường, bọn họ sẽ bồi thường. Đương nhiên Thẩm Bích Liên phải bồi thường tổn hại tinh thân cho con gái bà trước, cũng đừng nghĩ có thể trốn được, đến lúc đó nhìn xem, là tiền bồi thường thiệt hại tinh thân hay là tiền thuốc men đắt hơn.
"A... A muốn đánh người... Báo công an nhanh lên!"
Trương Tố Cầm đã bị đánh tới tuyệt vọng, bà ta nhìn chằm chằm vào không trung, miệng nói không rõ ràng lắm, nhưng vẫn nói rõ mấy chữ báo công an.
"Báo công an! Chị báo à, tôi nói cho chị biết, lần này tôi trở về đây mục đính chính là đánh chị. Ni Nhi của tôi đã rất hoảng sợ, chị báo công an, vừa lúc chúng ta tính sổ luôn một lần. Tôi bồi thường tiền thuốc men, chị bồi thường cho con gái tôi tiền thiệt hại tinh thân!"
Nghe câu nói đó, Trương Tố Cầm thật sự tuyệt vọng, quả thật Lưu Nguyệt không cho bà ta đường sống. Nghĩ đến thái độ của công an với bọn họ, lại nghĩ đến chuyện lúc trước Thẩm Bích Liên đã làm. Hôm nay Lưu Nguyệt đánh bà ta không phải không có lý, công an thật sự sẽ chấp nhận đứng ra giúp bà ta chủ trì công đạo sao?
Hơn nữa lúc trước nghe nói Diệp Thận Ngôn có bạn làm ở Cục Công An, sớm muộn cũng đã dàn xếp ổn thoả hết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận