Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 177 - Nhìn Xem Đến Tôt Cùng Là Loại Yé

Chương 177 - Nhìn Xem Đến Tôt Cùng Là Loại YéChương 177 - Nhìn Xem Đến Tôt Cùng Là Loại Yé
Chương 177 - Nhìn Xem Đến Tột Cùng Là Loại Yêu Ma Quỷ Quái Gì
Sau khi đã xác định xong số người được tuyển chọn, Thẩm Thính Hồng bàn bạc chỉ tiết với Thẩm Vệ Quân rồi mới về nhà.
Lúc cô về đến nhà, Diệp Thân Ngôn vẫn chưa trở về, chỉ có mỗi Lưu Nguyệt ở cạnh cô.
Đương nhiên Lưu Nguyệt đã được tuyển chọn nhưng có vẻ tâm trạng của bà không được tốt lắm.
"Người ở nhà cũ ngày càng không xem ai ra gì, chị ta lải nhải cãi vã trước mặt quá nhiều người. Nếu không nghĩ tới ở đó có quá nhiêu người thì mẹ sẽ lên xé nát miệng chị ta.'
"Còn cả bà nội của con nữa, trước đây mẹ chưa bao giờ nghĩ bà con lại là một bà già không rõ ràng như vậy, cũng không biết bây giờ đã xảy ra chuyện gì. Nếu không vì hai ngày này có chuyện xây xưởng khiến mọi người chú ý thì e rằng những tin đôn nhảm nhí của anh con khó có thể kìm hãm được." Người ở nhà cũ bên kia, không ai khiến Lưu Nguyệt cảm thấy hảo cảm cả.
"Mẹ, không sao đâu, trong khoảng thời gian này sẽ không có ai nhớ tới chuyện đó. Với cả có thêm sự trợ giúp của thím Tưởng thì sớm muộn gì chuyện này sẽ được giải thích rõ ràng thôi." Thẩm Thính Hồng an ủi nói.
Tuy nhiên, mọi chuyện không đơn giản như hai mẹ con họ nghĩ, đặc biệt là sau khi nghe thấy những lời Thẩm Thính Hồng nói trong đại đội ngày hôm nay, tâm tư của Hàn Cần lại trỗi dậy.
Giờ tan học ngày hôm đó, Hàn Cần liên đến lớp học của Thẩm Thính Văn. Vì tin đồn trong khoảng thời gian này nên Thẩm Thính Văn luôn né tránh cô ta, ngay giờ tan học cũng hiếm khi tới văn phòng để tránh mặt cô ta nên cô ta chỉ có thể đến tận lớp tìm người ta.
"Đồng chí Thẩm Thính Văn!" Hàn Cẩm hô to.
Thẩm Thính Văn quay đầu nhìn về phía cửa, vừa thấy đó là Hàn Cần liền quay đầu đi không thèm để ý.
Hàn Cần cũng không nản lòng,'Đồng chí Thẩm Thính Văn, tôi tìm anh là vì có chuyện cần phải nói."
Thẩm Thính Văn vẫn không để ý đến cô ta như cũ, nhìn thấy lớp học sắp bắt đầu, Hàn Cần cắn môi chán nản rời đi, nhưng trong lòng cô ta vẫn nghĩ cách để kết hôn với Thẩm Thính Văn.
Mà lúc này Thẩm Thanh Thanh đã tới đại đội, để xin nghỉ được mấy ngày này thì cô ấy đã phải dũng cảm đấu trí với lãnh đạo một hồi lâu.
Vất vả lắm mới xin được vài ngày nghỉ, vừa trở về Thẩm Thanh Thanh đi thẳng tới nhà họ Thẩm. "Thính Hồng, Thính Hồng!"
Giọng nói của cô lập tức thu hút sự chú ý của hai mẹ con, khoé miệng Thẩm Thính Hồng nở ra nụ cười ăn dưa.
"Thanh Thanh, thế cậu xin nghỉ thật đấy à?"
Thẩm Thanh Thanh nhìn thoáng qua Lưu Nguyệt trong sân rồi làm động tác "1m lặng”.
"Chứ còn gì nữa, tớ muốn xem rốt cuộc người tên Hàn Cần kia là yêu ma quỷ quái từ nơi nào." Thẩm Thanh Thanh hạ thấp giọng nói, chỉ có cô ấy và Thẩm Thính Hồng mới nghe được những lời này.
Trước đây hai người họ đều đi học ở trên huyện thành nên không hiểu biết quá nhiều về các thanh niên trí thức. Lân này nghe được có nữ thanh niên trí thức quấy rây Thẩm Thính Văn thì làm sao cô ấy có thể ngồi yên được đây?
"Lần này cậu về mấy ngày?" Thẩm Thính Hồng hỏi.
"Chỉ có ba ngày, khó khăn lắm tớ mới xin được đấy, còn bị trừ tiên lương nữa cơ." Thẩm Thanh Thanh đau lòng nói.
"Chậc chậc!" Thẩm Thính Hồng quay đầu hô to với Lưu Nguyệt,'Mẹ, con sẽ ra ngoài với Thẩm Thanh Thanh."
"Được rồi! Con để ý thời gian vào để vê nhà ăn cơm đúng giờ nhé." Lưu Nguyệt nói.
"Con biết rồi!"
Vừa dứt lời, Thẩm Thính Hồng liền ra khỏi cửa với Thẩm Thanh Thanh.
"Bây giờ chúng ta đang đi đâu đấy?" Đầu Thẩm Thanh Thanh toàn dấu hỏi chấm.
"Ra ngoài đi dạo một lát, trong nhà không phải chỗ để chúng ta nói chuyện. Thế cậu có muốn mẹ tớ biết không hả?" Thẩm Thính Hồng cười cợt nhìn Thẩm Thanh Thanh. Nghe bạn mình nói vậy, mặt Thẩm Thanh Thanh lập tức đỏ lên như con tôm, Không được đâu!"
Hai người vừa đi ra ngoài vừa nói chuyện phiếm với nhau.
"Lúc đi vê tớ nghe được cậu và ba tớ định xây cái xưởng gì đó hả? Thậm chí còn đến hỏi tớ, vậy đó có phải là sự thật không vậy? Đại đội của chúng ta thật sự muốn cung cấp hàng hoá cho Cung Tiêu Xã à?" Thẩm Thanh Thanh hỏi.
"Đương nhiên là thật rồi, tin tức đã được truyên ra thì chắc chắn nó phải là sự thật. Hẳn là chú đã đi tìm vật tư để bắt đầu xây xưởng rồi" Thẩm Thính Hồng trả lời nói.
"Khó trách trước đó cậu luôn thần thần bí bí, nói thật, tớ thật sự muốn hiểu xem cậu thuyết phục chủ nhiệm của tớ như nào. Nhìn là biết cô ấy không phải người dễ bị thuyết phục.' Thẩm Thanh Thanh cực kỳ sùng bái Thẩm Thính Hồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận