Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 504 -

Chương 504 -Chương 504 -
Chương 504 -
"Hay là em thử hỏi Bác gái Trương nhỉ, nhờ bác ấy giúp một thời gian, chờ đến lúc bà ngoại lên đến nơi, chúng ta lại tìm người khác chăm sóc bọn trẻ cùng với bà ngoại." Thẩm Thính Hồng suy nghĩ hết nửa ngày, cuối cùng nghĩ ra một ý tưởng như thế.
Nhà họ Trương không thiếu tiền, nhưng Bác gái Trương lại là người hàng xóm có quan hệ tốt nhất với bọn họ. Hơn nữa Bác gái Trương còn là một người nhanh nhẹn, dọn dẹp rất sạch sẽ, vừa nhìn Thẩm Thính Hồng đã biết bà ấy hẳn là người rất tỉ mi.
Với cả, con cháu của bà ấy đều đã lớn, đi học cả rồi không cần bà ấy trông, đúng lúc Bác gái Trương cũng rảnh rỗi không có việc gì làm.
Thật ra tiền thì Bác gái Trương chẳng thiếu, tuy Trương Kiến Hoa không phải là người quá có tiên có quyên, nhưng hiện tại lại ra làm một mình. Trong niên đại này cùng với sự quyết đoán ấy, còn sợ không kiếm ra tiên sao? Vấn đề là nhiều hay ít thôi.
Chỉ là giờ đây, họ chẳng còn cách nào khác ổn cả, Thẩm Thính Hồng và Thầm Thanh Thanh phải quay về thôn Đoàn Kết một chuyến, không tiện đem bọn trẻ theo, đành phải tìm người trông giúp. Sau khi Thẩm Thính Văn và Diệp Thận Ngôn quay về thì có thể tiếp tục chăm sóc đám nhóc.
Diệp Thận Ngôn thấy đây cũng là một cách, thế nên hai vợ chồng định rằng, sáng mai sẽ nói chuyện này với Bác gái Trương, dựa trên quan hệ giữa hai nhà, thêm cả tình huống đặc biệt như thế này, Bác gái Trương chắc sẽ đồng ý.
Đại Bảo và Nhị Bảo mở to đôi mắt tròn xoe, đưa mắt nhìn nhau, bình thường giờ này hai đứa trẻ đã ngủ rồi, nhưng ai bảo linh hôn của bọn họ không thực sự là con nít chứ, họ rất quan tâm đến sự sắp xếp mà ba mẹ vạch ra cho mình.
Nghe thấy họ muốn nhờ người chăm sóc mình, Đại Bảo và Nhị Bảo đều cảm thấy khá bình thường.
Đại Bảo nghĩ đây là chuyện đương nhiên, bây giờ ba mẹ của cậu bé đang tập trung cho sự nghiệp, tất nhiên không có thời gian đưa chúng theo. Trong mắt Tiểu Bá Tổng, sự nghiệp chiếm vị trí No. 1.
Nhị Bảo cũng cảm thấy không có vấn đề gì, vì kiếp trước cô bé đã có bảo mẫu riêng. Tuy nhiên ngược lại, rất ít khi nhìn thấy cha mẹ ruột của mình, dù sao cũng phải tập trung đấu đá với mấy di nương trong phủ mà.
Ba mẹ của cô bé ở kiếp này đã rất tốt rồi, bọn họ không phải là không muốn dẫn hai bé theo, chỉ là họ bận quá, bất đắc dĩ mà thôi. Theo cách nói ấy đã đủ hiểu rằng, họ đều rất cẩn thận khi chọn bảo mẫu cho hai người.
Sau khi bàn bạc xong chuyện tìm người chăm trẻ, Thẩm Thính Hồng vô thức nhắc đến chuyện hôm nay đã xảy ra trong bệnh viện.
"Anh không biết đâu, lúc anh hai nói mình buộc ga-rô ấy, mẹ em bị dọa suýt ngất, mất một lúc sau mới đỡ hơn một chút.
Diệp Thận Ngôn nghe xong câu chuyện, nhưng trọng tâm của sự chú ý lại rất kỳ lạ/Sao lúc trước tôi không nghĩ đến cách này nhỉ, hay là tôi cũng đi làm, chúng ta có một cặp song sinh rồi, không cần phải sinh lần hai đâu."
Thẩm Thính Hồng:...
Chắc không phải bị anh hai của cô lây bệnh rồi chứ, người này còn dũng mãnh hơn người kia.
"Dù sao chuyện này cũng gây hại đến cơ thể, đương nhiên em sẽ không đeo dụng cụ tử cung, anh không được đi buộc ga-rô, nếu chúng ta đều không muốn có thêm em bé, thế thì vẫn còn cách khác, không cần phải làm tổn thương cơ thể của bản thân. Hiển nhiên, em không nghĩ anh hai làm thế là sai, anh ấy không muốn Thắng Nam chịu khổ, nhưng có rất nhiều cách tránh thai, em nghĩ việc làm hại đến cơ thể của bản thân là cách ngu ngốc nhất."
Diệp Thận Ngôn nghe Thẩm Thính Hồng nói xong, tuy không phản bác, nhưng lại thâm nghĩ, Thẩm Thính Võ không ngốc đâu, chẳng qua anh ấy không muốn mang 'tất" thôi, là đàn ông thì đều hiểu cải
Chỉ là anh không dám nói lời này, vì anh sợ bị vợ mình đánh.
Thẩm Thính Hồng sẽ không ngờ được trong đầu Diệp Thận Ngôn đã rối loạn đến mức nào, trò chuyện một lúc nữa, rồi cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Đại Bảo và Nhị Bảo lắng nghe tiếng thở đều đều của ba mẹ mà chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau, Diệp Thận Ngôn tạm buông việc trong tay xuống, đi chọn một ít quà với Thẩm Thính Hồng để đến chỗ Thẩm Thính Võ, cuối cùng cũng trở thành dì dượng rồi, trong nhà có thêm cháu trai mới, thế nào đi nữa thì cũng phải qua thăm một lát.
Thẩm Thính Võ vốn có rất nhiều việc cân hoàn thành, anh ấy cũng cảm thấy cuộc phẫu thuật của mình không có bất kỳ vấn đề nào cả, nhưng dù là Lưu Nguyệt hay là Lý Thăng Nam đều không đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận