Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 397 -

Chương 397 -Chương 397 -
Chương 397 -
"Rất đẹp!" Hách Quân nhanh miệng trả lời.
"Tôi không hỏi anh!" Trương Điềm không biết nói gì với anh ta.
Người dẫn chương trình gọi đến tên Hạo Quân.
Anh ta sắp xếp tiết mục của mình sau Trương Điềm để giống như hai người họ ở bên cạnh nhau.
"Không còn gì để nói..."
Các cô gái cũng không biết nói gì, không ai đi xem tiết mục của Hạo Quân mà họ đứng tụ lại một bên nói về màn biểu diễn xuất sắc của Trương Điềm.
"Cậu còn cần phải hỏi chúng tớ sao? Không nghe thấy tiếng vỗ tay như sấm vừa rồi à? Rất nhiêu người khen ngợi cậu đó!"
Trương Điềm thở phào nhẹ nhõm: "Tớ chỉ sợ mình làm không được thôi."
"Cậu phải tự tin lên. Thật sự cậu rất giỏi." Thẩm Thính Hồng nói.
Lúc này microphone truyền đến giọng nói vịt đực của Hách Quân, tiếng nói như vậy mà anh ta còn cố chấp đọc bài thơ trữ tình, nghe thôi cũng thấy xấu hổ.
Nhưng cũng không có cách nào khác, chỉ có thể chịu đựng lỗ tai mình bị tra tấn chứ không thể đi lên đoạt microphone của Hách Quân.
Tiết mục biểu diễn của Hách Quân cuối cùng cũng kết thúc, cả hội trường cực kỳ yên tĩnh một cái vỗ tay cũng không có, thật sự rất xấu hổ...
Nhân vật chính lại không cảm thấy xấu hổ chút nào, anh ta hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi vào hậu trường.
"Tôi không ngờ màn trình diễn của mình lại khiến mọi người chấn động như thế, ai cũng bị đứng hình."
Vẻ mặt Thẩm Thính Hồng có một dấu chấm hỏi, chuyện gì vậy chứ, sao có thể có một người tự tin quá mức như vậy?
Rõ ràng là mọi người không còn lời gì để nói với anh ta?
Cả bốn cô gái không để ý đến Hách Quân, thôi bỏ đi cứ để anh ta vui vẻ khoe khoang như vậy đi.
Hách Quân nghĩ các cô cũng bị bất ngờ trước tài năng của anh ta: "Tôi biết tôi biểu diễn rất hay nhưng các cậu cũng không cần tỏ vẻ sốc đến nỗi không nói được gì?"
Thẩm Thính Hồng:???
Thẩm Thanh Thanh:???
Trương Điêm:???
Lý Thắng Nam:???
“Anh trai à, anh có nghĩ chúng tôi không nói lời nào không phải vì anh biểu diễn hay mà là vì da mặt anh dày đến đáng sợ không?” Thẩm Thanh Thanh thật sự không hiểu sao tên này lại tự tin như vậy, chẳng lẽ không có ai nói cho anh ta biết giọng nói của mình rất khó nghe sao?
Hình như thật sự không có ai nói với anh ta như vậy.
Trương Điềm nhỏ giọng nói,Lúc anh ta ở nhà luôn được mẹ và bà nội ủng hộ, khi còn nhỏ tiểu ướt quần cũng được khen rất giỏi."
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Giọng nói này nói nhỏ cũng không nhỏ, dù sao vài người đứng xung quanh đều nghe được.
Vẻ mặt Hách Quân trâm xuống, Bạn học Thẩm Thanh Thanh, thừa nhận tài năng của người khác thật sự rất khó sao?”
Hai người vừa gặp mặt lần đầu đã cãi nhau, anh ta nhìn thấy Thẩm Thanh Thanh là thấy không vừa mắt, bây giờ càng không ưa nhau.
"Cứu mạng...' Thẩm Thanh Thanh vội vàng chạy đi tìm Thẩm Thính Hồng cầu cứu, thật sự cô ấy không muốn nói chuyện với người này, thế này không phải bị bệnh nặng rồi sao?
"Ai dạy anh phổ tin như vậy?"
Thẩm Thính Hồng hỏi.
"Thính Hồng, phổ tin là gì?"
Trương Điêm tuân theo nguyên tắc hỏi nếu không hiểu.
"Nghĩa là tự tin hơn mức bình thường." Thẩm Thính Hồng giải thích.
Mọi người liên tục gật đầu, ngay cả những bạn học đứng gần đó nghe bọn họ nói chuyện cũng đồng tình.
Từ này rất thích hợp với anh ta.
Chắc chắn từ này được nghĩ ra để cho riêng Hách Quân.
Hách Quân tức giận rồi, anh ta vẫn luôn cho rằng mình là giỏi nhất, sau khi đến học ở đại học Bắc Kinh nhiều lần bị xấu hổ nhưng anh ta không cảm thấy mình không giỏi, chỉ là do những người này ghen ghét tài năng của anh ta mà họ không được tài giỏi giống vậy nên chỉ có thể phủ nhận thành công của người khác.
Đúng vậy nhất định là như thế.
Nhìn bóng lưng anh ta bước đi, ngay cả tướng đi cũng làm người ta thấy không vừa mắt, Lý Thắng Nam khởi động ngón tay,'Tớ muốn đánh người."
"Được đó, tớ ủng hộ cậu!" Thẩm Thanh Thanh làm thế thủ với Lý Thắng Nam.
Mọi người xung quanh lần lượt bước lên sân khấu, tiết mục thi hợp xướng của các cô ấy được xếp phía sau nên chờ hơi lâu, một lát sau Lý Thắng Nam được gọi tên.
Lý Thắng Nam đi ra ngoài, lưng thẳng tắp, tuy nhìn vẫn rất gầy nhưng lại mang đến cho người đối diện cảm giác an toàn.
Trương Điêm nhịn không được cảm thán "Nói thật, nếu Thắng Nam là một người con trai thì chắc chắn sẽ là người trong mộng của vô số cô gái."
Nói xong, ánh mắt cô ấy đầy sự sùng bái nhìn lên sân khấu.
Tốt lâm, còn chưa bắt đầu biểu diễn đã làm mê muội không biết bao nhiêu em gái.
Sau khi xem màn biểu diễn của Lý Thắng Nam, Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh cũng bị đắm chìm vào đó. Quá đẹp, chẳng trách Trương Điêm say mê như thế.
Ba người đoạt giải lân này sẽ được khen thưởng, Thẩm Thính Hồng và mọi người đều tin Trương Điềm và Lý Thắng Nam sẽ giành được giải.
Chẳng qua đây là biểu diễn văn nghệ, tiết mục của Lý Thắng Nam... Thật sự không thể coi là văn nghệ nhưng cũng phải phụ thuộc vào cách đánh giá của giáo viên và nhóm giám khảo được mời đến thấy thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận