Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 340 - Đây Là Con Ruôt!

Chương 340 - Đây Là Con Ruôt!Chương 340 - Đây Là Con Ruôt!
Chương 340 - Đây Là Con Ruột!
Trước mặt Diệp Thận Ngôn, Thẩm Thính Hồng không che giấu để làm gì. Cô lấy từ trong không gian một ít đồ vật, sau đó bắt đầu nấu nướng.
Đừng nói tay nghề của Thẩm Thính Hồng có tốt hay không, mấu chốt là cô có rất nhiều thứ. Người khác không có những loại gia vị này, chính vì vậy không cân cô phải có tay nghề giỏi nhưng vẫn nấu được đồ ăn ngon
Gần xong, Diệp Thận Ngôn bưng đồ ăn đã chuẩn bị sẵn ra, mặc dù chỉ thêm một người Thẩm Vệ Quân nhưng nhà bọn họ vẫn phải nấu rất nhiều đồ ăn. Chủ yếu là do trong nhà có đông người, cô còn làm món canh trứng cho cháu gái, phết thêm vài giọt dâu mè và nước tương lên trên, mùi rất thơm.
Cô bé có cái mũi rất thính, lúc Thẩm Thính Hồng câm canh trứng đi ra ngoài, liên chạy tới ôm lấy đùi Thẩm Thính Hồng, Cô cô, ăn ăn!"
Hiếm khi mới thấy bộ dạng này của cô bé con, Thẩm Thính Hồng cũng cảm thấy buồn cười,'Con chính là mèo nhỏ ham ăn, lại còn có mũi chó!"
"Ha ha ha hat"
Mọi người bật cười.
Diệp Thận Ngôn đi tới ôm Nữu Nữu vào lòng, sau đó đặt cô bé vào chiếc ghế ăn do anh làm. Chiếc ghế ăn này do Thẩm Thính Hồng cung cấp bản vẽ, còn anh làm. Anh làm rất cẩn thận, mọi ngóc ngách đều được đánh bóng cẩn thận bằng giấy nhám, tuyệt đối không làm Nữu Nữu bị thương. Giờ trong nhà chỉ có một đứa nhỏ, đương nhiên là được yêu thương nhất.
Thẩm Thính Hồng mang tới, cầm một cái thìa nhỏ múc canh trứng cho vào miệng Nữu Nữu. Nữu Nữu liền vươn tay nhỏ bụ bẩm của mình lên cầm lấy cái thìa nhỏ, rồi ăn hết. Đứa nhỏ ăn cơm khó tránh khỏi vương vãi thức ăn ra nơi khác nhưng mọi người không quan tâm. Đứa nhỏ mới bây lớn có thể tự mình ăn cơm đã là tốt rôi, không cần đòi hỏi nhiều như Vậy,
"Nữu Nữu, ăn ngon không?"Thẩm Vệ Quân nhìn cháu gái mình căng phồng miệng. Miễn bàn có bao nhiêu đáng yêu, trái tim ông ấy gần như tan chảy.
"Tốt... Thứ...' Khi nói đến đồ ăn, Nữu Nữu luôn đặt vấn đề này lên hàng đầu. Tuy nhiên, lúc này ông ngoại hỏi chuyện, vẫn dành thời gian để trả lời một câu.
"Nữu Nữu thật khiến người khác yên tâm, mới bây lớn mà đã tự múc được cơm ăn. Bé con cũng không kén chọn đồ ăn, cho ăn gì liên ăn nấy, tôi chưa từng thấy đứa bé nào dễ ăn như vậy."
Nói đến đây!, Lưu Nguyệt không khỏi khen ngợi cháu gái nhỏ của mình. "Mẹ, trước đó không phải mẹ đã nói em gái con là đứa trẻ tốt nhất để chăm sóc sao?" Thẩm Thính Võ đột nhiên nói.
Không ngoài dự đoán, anh ấy lập tức nhận được cái nhìn lạnh lùng từ mẹ.
"Giờ bé cưng của mẹ là người dễ chăm nhất!" Lưu Nguyệt mạnh miệng.
"Được rồi được rồi, mẹ lớn nhất, mẹ có quyền định đoạt!" Thẩm Thính Võ thông minh hơn được một ít, biết rằng nếu còn cãi lại mình sẽ bị ăn một bạt tai.
Ngoài ra, bây giờ mẹ nhìn anh ấy với đủ kiểu chán ghét.
Lưu Nguyệt ghét bỏ thằng con trai thứ này thực sự, đã 23 tuổi rồi mà không có một mống người yêu nào. Sau này đại đội bắt thêm càng nhiều heo con, qua từng năm số heo cũng theo đó mà tăng lên, thực sự anh ấy chỉ tập trung cách nuôi heo lấy thịt. Ngày nào cũng đi qua đi lại chuông heo, khiến mỗi lần về nhà, người anh ấy toàn mùi hôi thối.
Biết các anh chị em khác của mình đều sắp thi đại học nên anh ấy không hê hấn gì, theo lời của Lưu Nguyệt thì anh không có chút chí tiến thủ nào.
Mỗi lần nhìn Thẩm Thính Võ tức giận, Lưu Nguyệt đều tự an ủi mình, đây là con ruột! Thêm nữa, hai đứa nhỏ đều có thể đọc sách, hiển nhiên không thể trông cậy thằng con thứ này cũng học cùng, vậy quá đẹp.
Thời gian chính thức thông báo về việc khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học là vào tháng 9. Mà kỳ thi tuyển sinh đại học lân thứ nhất sẽ được tổ chức từ tháng 11 đến tháng 12.
Vì vậy, thời gian chuẩn bị của thí sinh là rất ít, chỉ trong khoảng một đến hai tháng. Việc thu thập lại toàn bộ kiến thức đã bị mất bao nhiêu năm đã mất đi không hề dễ dàng. May mắn thay, nhà họ Thẩm có một bộ “Toán, Lý, Hóa' cộng với công sức học hành nhiêu năm. Ngay cả một người không đọc bất kỳ cuốn sách gì hôi nhỏ như Diệp Thận Ngôn cũng đã hoàn thành kiến thức cấp ba với mấy người Thẩm Thính Hồng.
Ngoài ra, Diệp Thận Ngôn vốn đã thông minh hơn người, có thể hiểu được nhiều điều một cách dễ dàng. Thỉnh thoảng, Thẩm Thính Hồng sẽ cho họ làm một bài kiểm tra thử theo tiêu chuẩn kiểm tra của thế hệ sau. Kết hợp thêm với kiến thức hiện tại, thỉnh thoảng làm một bài khảo sát nên Thẩm Thính Hồng hiểu rõ trình độ của mọi người như trong lòng bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận