Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 298 - Phải Quỳ Lay Phương Nào?

Chương 298 - Phải Quỳ Lay Phương Nào?Chương 298 - Phải Quỳ Lay Phương Nào?
Chương 293 - Phải Quỳ Lạy Phương Nào?
Công nhân cấp tám đó, đây là đãi ngộ của đại sư phó ở nhà máy quốc doanh, này quả thực là... Làm cho bọn họ cũng không biết phải nói gì cho phải, chỉ có thể nói, con gái nhà họ Thẩm quá tài giỏi!
Thẩm Thính Hồng nghĩ nghĩ một hồi, phát hiện công việc này quả thực không tệ, cô chỉ cân dành chút thời gian vẽ ra bản vẽ rồi trực tiếp gửi đến đó là được.
Thành Đô lớn hơn Tinh Thành, hơn nữa cô biết sau này Thành Đô sẽ là thành phố phát triển trọng điểm, đây là miếng bánh trên trời.
Nhận công việc này không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của cô chút nào mà thu nhập lại rất đáng kể.
Nói thế này, 80% công nhân được trả 36 đồng. Giống như Thẩm Đại Cường, hiện là công nhân chính thức trong nhà máy thịt của huyện thành, cũng chỉ nhận được 36 đồng và một ít tem phiếu.
Đây được coi là cách đãi ngộ tốt nhất, chẳng hạn như một người học việc bình thường, tiền lương năm đầu tiên chỉ khoảng 18 đồng, năm thứ hai được 20, năm thứ ba mới nhận được 22. Sau khi chuyển lên chính thức mới có 36 đồng, nếu làm việc tốt sẽ được thưởng 5 đồng mỗi năm.
Nhưng đây vê cơ bản là một mức lương chết, có một câu nói phổ biến trong quân chúng nhân dân/Ba mươi sáu nhân dân tệ muôn năm." Điều đó không có nghĩa người nhận được 36 đồng là tốt nhất, mà bởi vì không thể tăng lương.
DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Nhưng trên thực tế vẫn có ngoại lệ, một số nhà máy có kỹ sư. Những kỹ sư này chịu trách nhiệm sửa chữa máy móc trong nhà máy. Đây đều là công việc khó khăn, những người làm được công việc này đều thuộc nhóm người xuất sắc. Nếu có thể trở thành kỹ sư cấp tám thì mức lương có thể lên tới 126 đồng.
Đây chắc chắn có thể được coi là nhóm có thu nhập cao ở các thế hệ sau, mà đây cũng chính là điều kiện mà Vương Đại Phát đưa ra.
"Cảm ơn xưởng trưởng đã đánh giá cao. Tôi rất vinh dự được thiết kế quần áo cho xưởng của ngài." Thẩm Thính Hồng mỉm cười trả lời.
Mọi người xung quanh đều hít một hơi, mẹ ơi, phải quỳ lạy phương nào mới có được đứa con tuyệt vời như Thẩm Thính Hồng, ghen tị quá đi!
Đồng chí nam chưa kết hôn: Nguyệt Lão, xin hãy ban cho con một người bạn đời như vậy, con tình nguyển giảm 10 năm tuổi thọ! "Đồng chí Thẩm Thính Hồng rất thẳng thắn!" Vương Đại Phát cũng rất hài lòng, kết quả này là tốt nhất, nói thật, vừa rồi ông ta có chút bất an.
Ông ta sợ Thẩm Thính Hồng sẽ không đồng ý, rốt cuộc cô sẽ phải suy xét đến thôn mình đầu tiên. Nếu có được bản thiết kế, họ sẽ tự may được quần áo, vậy thì xác suất lấy được hàng hóa từ thôn của họ sẽ rất nhỏ.
Thật ra Thẩm Thính Hồng cũng đã nghĩ tới vấn đề này, cũng không có ảnh hưởng gì lớn. Cho dù là cô thiết kế quần áo cho một xưởng may ở Thành Đô, nhất định kiểu dáng sẽ khác một trời một vực thôn Đoàn Kết. Đương nhiên, chắc chắn sẽ không kém hơn, ở đời sau có nhiều tạp chí thời trang như vậy không phải vô ích.
Mặc dù việc sao chép chúng là không thực tế, nhưng có thể tuỳ tiện tìm một yếu tố thời trang để dung hợp vào quần áo ở thời đại này. Nó sẽ khiến mắt mọi người sáng ngời vì vậy cô không hề hoảng sợ chút nào.
"Nhưng tôi vẫn có một thắc mắc, không biết một tháng tôi cần thiết kế bao nhiêu bộ quần áo cho nhà máy của ngài?
Nếu quá nhiều, Thẩm Thính Hồng sẽ phải suy xét lại, thật sự thì không thể ở nhà vẽ vời mỗi ngày.
"Năm bộ, cô nghĩ thế nào?" Cuối cùng, Vương Đại Phát cũng nói ra một con số tương đối thích hợp.
Năm bộ là đủ, nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống của Thẩm Thính Hồng.
Thật ra, ban đầu Vương Đại Phát định yêu cầu mười bộ nhưng nhìn thấy Thẩm Thính Hồng và bản thiết kế của cô, ông ta liên thay đổi quyết định.
Ông ta có linh cảm chỉ cần mình yêu cầu mười bộ, cô gái này sẽ lập tức từ chối. Năm bộ được coi là điểm mấu chốt của ông ta, không thể ít hơn, lợi nhuận có thể kiếm được chắc chắn rất đáng kể.
Thẩm Thính Hồng gật đầu, đó chính là điều cô đang nghĩ.
Vì vậy, sự việc đã được giải quyết, nhưng bản vẽ thiết kế của Thẩm Thính Hồng vẫn chưa xuất hiện. Mấy vị lãnh đạo Cung Tiêu Xã và cửa hàng bách hóa ở Thành Đô bên kia vẫn đặt hàng từ họ một số lượng lớn quân áo, như vậy cũng đủ duy trì khoản mới ở xưởng quần áo bên kia.
Tất nhiên, họ cũng nói rõ rằng dù xưởng may có tung ra các kiểu dáng thì rất có thể họ sẽ đến đây để lấy một số kiểu dáng không có ở đó nên đều để lại số điện thoại của sở chỉ huy đại đội cho thôn Đoàn Kết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận