Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 645 -

Chương 645 -Chương 645 -
Chương 645 -
Bà thật sự chướng mắt loại trẻ con này, nếu mà thích con gái nhà ai, vậy phải theo đuổi tử tế. Theo bộ dáng này chính là không tử tế. Hơn nữa, không biết mặt mũi đâu mà dám nhìn cháu ngoại bà kiểu đấy.
"Lớn lên như bí đao lùn, khuôn mặt thì muốn dầu mỡ ghê tởm bao nhiêu thì có dầu mỡ ghê tởm bấy nhiêu. Nhìn bộ dáng này chính là không bình thường, ai biết có phải có bệnh tật ở phương diện gì hay không. Cứ như vậy lại dám đưa đến trước mặt Giai Giai để ghê tởm người.'
"Nếu cậu hơi đẹp chút, nói không chừng tôi cũng sẽ tin lời nói vừa rồi kia...
Lời này chính là đè ép thiếu niên trước mắt này xuống mặt đất, khóe mắt thiếu niên kia muốn nứt ra. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không thể nghĩ được phải nói cái gì để phản bác, rốt cuộc chính mình cũng không phải là đối thủ của một người đàn bà nông thôn.
Trước kia Lưu Nguyệt ở trong thôn chính là một con gà chiến đấu. Chỉ sau này khi tới thành phố Bắc Kinh, có cháu trai cháu gái nên mới đỡ hơn một chút, nhưng tuyệt nhiên không phải loại người dễ trêu chọc.
Đừng nói về sau Hạ Giai chính là vợ của cháu ngoại mình, chỉ bằng quan hệ của Hạ Giai và cháu gái ngoại của mình lão thái thái cũng đã sớm quơ người vào phạm trù người một nhà, sao có thể nhìn mấy người trước mắt này bắt nạt người nhà minh
"Mụ già này, ở đây làm gì có phần cho bà nói chuyện? Bà là người ngoài, nhanh câm miệng lại!"
Chị dâu nhà họ Hạ gầm lên.
"Các cô mới là người ngoài, nhanh cút đi cho bà đây, nếu không đừng trách bà chúng mày không khách khí."
Thấy Lưu Nguyệt đã nổi bão, mẹ Hạ cảm thấy chính mình cũng không cần phải bảo vệ hình tượng của mình, đã sớm không nhịn được nữa rồi mà hiện tại còn không được "Nói thoả thích" Sao.
"Đây là nhà họ Hạ, dựa vào cái gì mày đuổi chúng tao đi?" Hạ Đại Lâm nâng cằm lên, khinh thường nhìn mẹ Hạ.
Mẹ Hạ tức cười, cho Ba Hạ một ánh mắt, nếu không xử lý tốt khiến tôi không vui ông sẽ xong đời.
"Không phải chứ Hạ Đại Lâm anh có bệnh sao, đây là nhà họ Hạ cũng là nhà họ Hạ của tôi, có nửa xu quan hệ với anh sao? Vợ của tôi là nữ chủ nhân trong nhà này, đuổi các anh đi có gì là xấu?"
Người này thật sự là không biết xấu hổ, đây không phải nhà của cha mẹ bọn họ, mà là ngôi nhà Hạ Đại Hải tự mua được sau phân gia. Thế mà mấy người này dám nói như kiểu bọn họ mới là chủ nhân ở đây, mà vợ của mình lại thành người ngoài?
Có thể Hạ Đại Lâm cũng không ngờ, đứa em trai này lại không nể mặt mình trước bao nhiêu người như vậy.
Ba Hạ và Mẹ Hạ hiểu khá rõ con người Hạ Đại Lâm này, chỉ nhìn biểu cảm của gã ta cũng biết gã ta đang nghĩ gì. Muốn người khác nể mặt mình, trước tiên phải biết cách làm người, Hạ Đại Lâm bây giờ làm việc ngày càng hồ đồ, dù sao thì họ cũng không muốn quan tâm.
Cũng không nhìn xem mình làm những chuyện gì, hôm nay là ngày vui của nhà họ Hạ và nhà họ Thẩm. Không nói đến chuyện tới chung vui, còn cố tình đến gây sự, không trực tiếp đuổi ra ngoài đã là nể tình Hạ Đại Lâm và Hạ Đại Hải cùng một mẹ sinh ra.
"Nếu các người còn không đi, tôi thật sự sẽ đuổi người đấy, các người biết tính tôi mà." Hạ Đại Hải lạnh lùng nhìn mấy người trước mặt.
"Hạ Đại Hải, mày..."
"Mày cái gì mà mày, mau cút đi, đừng làm phiền tôi ở đây!" Hạ Đại Hải phất tay.
Hạ Đại Lâm biết nếu mình không đi thật, đứa em trai này thật sự có thể trực tiếp đuổi mình ra ngoài, đến lúc đó thì mất mặt hết cả.
"Chúng mày nhất định sẽ hối hận." Nói một câu hăm dọa không đau không ngứa, Hạ Đại Lâm liên dẫn vợ và cháu trai rời khỏi nhà họ Hạ.
"Thông gia, thật sự khiến mọi người chê cười rồi. Cả nhà mình yên tâm, con gái nhà cháu tuyệt đối không có chuyện như Hạ Đại Lâm nói đâu. Mẹ Hạ vội vàng giải thích. Dù sao thì chuyện này liên quan đến thanh danh của con gái mình, vẫn nên nói rõ một chút thì hơn.
"Dì biết mà, hai đứa tưởng nhà họ Thẩm là loại người gì chứ, người khác nói gì thì nhà dì cũng tin sao? Giai Giai cũng coi như là đứa trẻ cả nhà dì nhìn con bé lớn lên, tính tình thế nào cả nhà dì còn không biết rõ sao."
Lưu Nguyệt vội vàng nói, xem ra Mẹ Hạ và Ba Hạ rất lo lắng họ sẽ nghĩ nhiều.
"Vậy thì tốt, cháu biết mọi người sẽ không nghĩ nhiêu mài!" Ba Hạ cười hào sảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận