Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 565 -

Chương 565 -Chương 565 -
Chương 565 -
Mấy cô gái ba chân bốn cẳng bận rộn dọn dẹp, tuy rằng đã cố gắng hết sức chà rửa nhưng đoán chừng lúc bọn họ vừa rời đi không bao lâu đã có người đến tạt sơn rồi, rất khó xử lý, dù có tẩy như thế nào cũng vẫn còn dính lại.
Sắc mặt Thẩm Thính Hồng rất khó coi, cô chỉ muốn yên ổn làm ăn buôn bán, kiếm tiên dựa vào năng lực của mình mà, nhưng có một số người lại cố tình kiếm chuyện.
Nói câu không dễ nghe, tuy rằng mùi sơn sẽ ảnh hưởng đến trải nghiệm của khách hàng nhưng có thể ảnh hưởng đến các cô mua quần áo sao?
Nếu muốn mua đồ dù là có mùi sơn cũng có thể chịu đựng được. Hơn nữa quân áo trong cửa hàng này đẹp hơn cửa hàng đối diện không biết bao nhiêu lân, là kẻ ngốc cũng biết nên chọn bên nào.
Thẩm Thính Hồng đứng ở cửa ra vào, câm một cái loa,'Các vị quý khách, thật sự xin lỗi, hôm nay xảy ra một chút chuyện nhỏ ngoài ý muốn, mùi sơn có khả năng sẽ ảnh hưởng đến trải nghiệm mua sắm của mọi người. Tôi xin đại diện cửa hàng xin lỗi mọi người, hôm nay toàn bộ cửa hàng giảm giá 20%, xem như lời xin lỗi."
Toàn bộ giảm giá 20%, ưu đãi cực kì hấp dẫn, mọi người đều không phải kẻ ngốc, biết giá rẻ thế này không phải ngày nào cũng có. Mặc dù mùi sơn ở cửa còn nồng nặc nhưng Thẩm Thính Hồng vừa mới nói xong câu đó, lập tức có vài người đi vào trong tiệm.
Sơn bị tạt lên cửa, không dính trên quân áo, bọn họ mua về giặt một chút sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Bởi vì giảm giá 20%, vừa mở trở lại đã trở thành cơn sốt, trong tiệm chỉ toàn người là người, mấy nhân viên cửa hàng lại càng bận rộn hơn.
Đo kích thước, tính tiền, cả một buổi trưa đều phải lặp lại hành động này.
Lúc công an tới, phân lớn sơn trước cửa tiệm đã được xử lý, thật ra đây cũng không phải việc gì lớn nhưng bây giờ nhà nước rất coi trọng phát triển kinh doanh hộ cá thể. Đặc biệt là loại có tiêm năng phát triển xí nghiệp lớn như Song Mỹ.
Cảnh sát biết, Song Mỹ không chỉ là một cửa hàng quân áo bình thường, cửa hàng quần áo của họ đa số đều có mặt trên các con đường lớn nhiều người qua lại ở Bắc Kinh. Ngoài ra còn có xưởng quân áo, cấp trên đã dặn dò, loại quy mô kinh doanh hộ cá thể, đều phải được quan tâm đến, chuyện lần này công an không thể không đến giải quyết.
Thật ra chuyện này bản thân họ cũng biết rõ nhưng vẫn tuân thủ theo quy trình. Đội công an bắt đầu tìm nhân chứng, nhưng mà người ra tay cũng rất cẩn thận, chọn thời điểm lúc mọi người đều vê nhà ăn cơm, không có người nhìn thấy.
Lúc tất cả mọi người đều cho rằng điều tra hôm nay lãng phí thời gian, một cậu bé ăn mặc rách rưới, cả người gây gò, cả khuôn mặt đen như mực bước ra khỏi đám người.
"Cháu thấy được, người kia chính là người tạt sơn lên cửa." Ngón tay cậu bé chỉ vào một nhân viên cửa hàng đối diện đang đứng xem.
Sắc mặt nhân viên kia lập tức tái nhợt, lúc cô ta ra tay không chú ý đến trong góc lại có một đứa trẻ ăn mày.
Dù có thấy cô ta sẽ không để ý, ai có ngờ đứa trẻ ăn mày đó lại có gan đứng ra nói sự thật.
"Nhãi con, mày nói bậy gì đó?" Nhân viên cửa hàng kia cố gắng bình tĩnh lại, nghĩ thâm dù sao những người khác không thấy, chỉ cân mình có chết cũng không chịu thừa nhận, họ cũng không thể làm gì cô ta.
"Cháu không nói bậy, chính mắt cháu nhìn thấy, cô ấy còn xách theo một thùng sơn đi vê, bây giờ thùng sơn có lẽ vẫn còn ở trong cửa hàng đó."
Đứa trẻ nói là nói có sách mách có chứng.
Sắc mặt nhân viên cửa hàng kia càng lúc càng khó coi.
Thẩm Thính Hồng cười đến chết, thật ra cô đã chú ý cửa hàng đối diện cũng dính một giọt sơn nhỏ, không nhìn kỹ chắc chắn là không thấy. Nếu đứa nhỏ này không đứng ra làm chứng, chắc chắn cô sẽ tố cáo, chỉ cần có thể đi vào trong tiệm điều tra là có thể tra ra chân tướng.
Không ngờ lại có người chứng kiến, như thế mọi chuyện sẽ phức tạp hơn nhiều.
"Bạn nhỏ à, lời cháu nói đều là sự thật chứ?” Một người công an khom người, ôn nhu hỏi đứa bé.
Đứa bé trai nhấp môi lui về sau hai bước, đồng phục của chú công an đẹp như vậy, người cậu lại dơ, không thể làm chú ấy bẩn được.
"Là sự thật, cháu tận mắt nhìn thấy, chỉ cần các chú đi vào tìm nhất định có thể tìm được thùng sơn kia."
Nhân viên cửa hàng đối diện sợ đến run rẩy, trong đó còn có một người phụ nữ ăn mặc xinh đẹp, đó chắc hẳn là chủ của họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận